Để thực hiện sự nghiệp công nghiệp hoá và hiện đại hoá đất nước, nhằm thực hiện
được mục tiêu phát triển kinh tế sớm đưa Việt Nam thoát ra khỏi tình trạng nghèo nàn, lạc
hậu và tiến tới trình độ phát triển kinh tế khu vực và thế giới, thì đòi hỏi phải có một số
lượng vốn rất lớn. Trong khi đó Việt Nam lại là một nước nghèo, khả năng tíchluỹ nội bộ
còn thấp vì vậy nguồn vốn đầu tư nước ngoài vào Việt Nam là một nguồn vốn rất quan
trọng để giúp nước ta thực hiện được mục tiêu phát triển kinh tế.
Tính đến hết tháng 12/2007, chính phủ Việt Nam đã cấp giấy phép cho 9500 dự án
đầu tư FDI với tổng số vốn đăng ký là 99.548 triệu USD, trong đó số vốn thực hiện là
43.671,7 triệu USD. Hiện nay, khu vực có vốn đầu tư nước ngoài chiếm đến gần 45% giá
trị sản xuấtcông nghiệp Việt Nam (số liệu năm 2007) . Nguồn vốn đầu tư này đã tạo ra
một động lực mạnh mẽ cho sự phát triển kinh tế. Cụ thể đầu tư nước ngoài chiếm 100%
các dự án khai thác dầu tho, sản xuất lắp ráp ô tô; sản xuất máy giặt, tủ lạnh, máy điều hòa
nhiệt độ, thiết bị văn phòng, máy tính. Các dự án đầu tư nước ngoài chiếm 60% sản lượng
thép cán, 55% sản lượng sợi các loại phục ngành công nghiệp dệt may, 49% sản lượn da và
dày dép, 76% sản lượng dụng cụ y tế chính xác, 33% sản lượng máy móc thiết bị điện,
28% sản lượng xi măng, 25% sản lượng thực phẩm và đồ uống. Như vậy, đầu tư nước
ngoài là nguồn vốn quan trọng góp phần thúc đẩy sự tăng trưởng kinh tế.
34 trang |
Chia sẻ: tlsuongmuoi | Lượt xem: 1915 | Lượt tải: 0
Bạn đang xem trước 20 trang tài liệu Kinh tế lượng - Chương 3: Đầu tư quốc tế, để xem tài liệu hoàn chỉnh bạn click vào nút DOWNLOAD ở trên
dụng một cách tối ưu, thực hiện tối ưu hóa quy mô sản xuất, góp phần nâng cao năng suất
lao động, giải quyết vấn đề việc làm và nâng cao hiệu quả kinh tế.
- Liên kết kinh tế khu vực giúp cho mỗi quốc gia thành viên tăng cường sức cạnh tranh
của mình trên thị trường quốc tế, nhằm hạn chế những ảnh hưởng xấu của quá trình hội nhập
toàn cầu và những bất lợi của quá trình đó để đẩy nhanh quá trình phát triển kinh tế của mỗi
quốc gia.
- Liên kết kinh tế quốc tế tạo điều kiện thuận lợi để các nước thành viên xích lại gần
nhau cả về trình độ phát triển, cả về cơ cấu tổ chức, hệ thống luật pháp, năng lực quản lý. Tạo
ra một môi trường thuận lợi cho sự phát triển kinh tế của các nước.
4.1.4. Các hình thức liên kết kinh tế quốc tế
a. Khu vực mậu dịch tự do (Free Trade Area - FTA)
Là một liên minh quốc tế giữa hai hay nhiều nước nhằm mục đích tự do hóa việc
buôn bán về một hoặc một số nhóm mặt hàng nào đó.
Đây là hình thức liên kết kinh tế có tính thống nhất cao, các nước trong liên kết
thỏa thuận với nhau về việc cắt giảm thuế quan và các biện pháp phi thuế quan nhằm tạo
điều kiện thuận lợi cho hoạt động thương mại và hoạt động đầu tư giữa các nước thành
viên với nhau. Cùng thực hiện việc đơn giản hóa thủ tục hải quan, cũng như thủ tục xuất
nhập cảnh nhằm tạo điều kiện cho việc trao đổi hàng hóa, dịch vụ và hoạt động đầu tư
giữa các nước thành viên được dễ dàng thuận lợi. Mỗi một nước thành viên tùy thuộc
vào điều kiện phát triển kinh tế của nước mình mà đưa ra các giải pháp về thuế quan và
các biện pháp phi thuế quan riêng phù hợp với các nguyên tắc chung của khối.
Khu vực mậu dịch tự do (FTA) cho phép mỗi nước thực hiện tự do hóa thương
mại với các nước trong liên kết, nhưng vẫn thực hiện được chính sách đa dạng hóa thị
trường, đa phương hóa các mối quan hệ kinh tế, vì vậy đây là hình thức liên kết kinh tế
59
quốc tế phổ biến nhất hiện nay. Thuộc hình thức liên kết này có: khu vực mậu dịch tự do
Bắc Mỹ (NAFTA) được hình thành vào năm 1993 và khu vực mậu dịch tự do ASEAN
(AFTA) hình thành vào năm 1992.
b. Liên minh thuế quan( Custom Union - CU)
Liên minh thuế quan là một tổ chức gồm hai hay nhiều nước thỏa thuận loại bỏ hàng
rào, trở ngại cho việc trao đổi tự do hàng hóa và dịch vụ giữa các nước thành viên và áp dụng
một biểu thuế đối ngoại chung với các nước ngoài tổ chức. So với khu vực mậu dịch tự do thì
liên minh thuế quan là hình thức liên kết kinh tế có tính thống nhất và tổ chức cao hơn. Ngoài
những đặc điểm của FTA trong liên minh thuế quan các nước còn thỏa thuận thêm những điều
kiện hợp tác sau:
- Các nước trong liên minh thỏa thuận xây dựng một cơ chế hải quan thống nhất áp
dụng chung cho các nước thành viên.
- Các nước cùng nhau xây dựng một biểu thuế quan thống nhất áp dụng trong hoạt
động thương mại với các nước ngoài liên kết.
- Tiến tới xây dựng chính sách ngoại thương thống nhất mà mỗi thành viên phải
tuân thủ.
c. Thị trường chung (Common Market - CM)
Thị trường chung là một hình thức phát triển cao hơn liên minh thuế quan. Hình
thức này ngoài việc áp dụng các biện pháp tương tự như liên minh thuế quan trong việc
trao đổi thương mại nhưng nó đi xa thêm một bước là cho phép di chuyển cả tư bản và lao
động tự do giữa các nước thành viên với nhau và từ đó tạo điều kiện cho sự hình thành một
thị trường thống nhất.
Các nước thành viên của thị trường chung có sự thỏa thuận:
- Xóa bỏ mọi trở ngại ngăn cản quá trình buôn bán giữa các nước như thuế quan,
hạn ngạch, giấy phép…
- Xóa bỏ các trở ngại đi đến quá trình di chuyển của lao động và tư bản giữa các
nước thành viên.
- Xây dựng một cơ chế chung điều tiết thị trường của các nước thành viên. Tiến tới
xây dựng chính sách kinh tế đối ngoại chung trong quan hệ với các nước ngoài khối.
d. Liên minh kinh tế (Economic Union - EU)
Là hình thức liên kết kinh tế có tính tổ chức thống nhất cao hơn so với thị trường
chung. Ngoài những đặc điểm của thị trường chung, nó còn có các đặc điểm sau:
- Các nước cùng nhau xây dựng chính sách kinh tế đối ngoại và chính sách phát triển
kinh tế nội địa như: chính sách phát triển kinh tế ngành; chính sách phát triển kinh tế vùng mà
không bị chia cắt bởi biên giới lãnh thổ giữa các nước thành viên.
- Thực hiện sự phân công lao động sâu sắc giữa các nước thành viên.
- Cùng nhau thiết lập một bộ máy tổ chức điều hành sự phối hợp kinh tế giữa các
nước, thay cho một phần chức năng quản lý kinh tế của chính phủ từng nước.
60
e. Liên minh tiền tệ (Monetary Union - MU)
Đây là một hình thức liên kết kinh tế ở cấp độ cao, tiến tới thành lập một quốc gia
kinh tế chung của nhiều nước. Liên minh tiền tệ có những đặc điểm sau:
- Các nước cùng nhau xây dựng một chính sách kinh tế chung.
- Xây dựng một chính sách kinh tế đối ngoại trong đó có chính sách ngoại thương
chung cho các nước.
- Hình thành một đồng tiền chung thống nhất thay thế cho đồng tiền riêng của mỗi
nước thành viên đồng thời quy định chính sách lưu thông tiền tệ thống nhất.
- Xây dựng ngân hàng chung cho cả khối thay thế cho ngân hàng trung ương của
các nước.
- Xây dựng quỹ tiền tệ chung và xây dựng một chính sách quan hệ tài chính tiền tệ
chung đối với các nước đồng minh và các tổ chức tài chính tiền tệ quốc tế, tiến tới thực
hiện liên minh về chính trị.
4.2. CÁC TỔ CHỨC KINH TẾ QUỐC TẾ
4.2.1. Tổ chức thương mại thế giới (World Trade Organization -WTO)
a. Giới thiệu chung về WTO
Tổ chức thương mại thế giới với tiền thân là Hiệp định chung về thuế quan và mậu
dịch (GATT) thành lập năm 1947.
- WTO là một tổ chức thường trú có ban thư ký riêng với 450 nhân viên được lãnh
đạo bởi một tổng giám đốc và 4 phó tổng giám đốc.
- Các hiệp định của WTO mang tính cam kết cố định và vĩnh viễn.
- Các quy định của WTO bao gồm cả thương mại dịch vụ và các khía cạnh liên
quan đến thương mại như các vấn đề sở hữu trí tuệ, hoạt động đầu tư.
- Hệ thống giải quyết các tranh chấp của WTO nhanh, tự động và ít bị tắc nghẽn vì
vậy việc thực hiện các phán quyết về giải quyết tranh chấp nhanh và hiệu quả.
- WTO là tổ chức quốc tế duy nhất quản lý luật lệ giữa các quốc gia trong hoạt
động thương mại quốc tế.
b. Nguyên tắc hoạt động của WTO
Cơ chế điều tiết mọi hoạt động của WTO được xây dựng trên 5 nguyên tắc:
* Nguyên tắc không phân biệt đối xử
Nguyên tắc này được thể hiện qua 2 quy chế:
- Quy chế đãi ngộ tối huệ quốc: Theo quy chế này mỗi nước là thành viên của WTO
phải dành cho sản phẩm nhập khẩu từ một quốc gia thành viên khác những đối xử không
kém ưu đãi hơn so với sản phẩm nhập khẩu từ một nước thứ ba khác.
- Quy chế đối xử quốc gia: Là quy chế mà mỗi nước thành viên dành cho sản phẩm
nhập khẩu hoặc sản phẩm do doanh nghiệp có vốn đầu tư nước ngoài những điều kiện và
ưu đãi không kém hơn so với hàng do các doanh nghiệp trong nước sản xuất.
61
* Nguyên tắc điều kiện hoạt động thương mại ngày càng thuận lợi, tự do hơn thông
qua đàm phán
Nguyên tắc này đòi hỏi các nước thành viên WTO phải xây dựng một lộ trình cắt
giảm thuế và các biện pháp phi thuế theo các thỏa thuận đã thông qua ở các vòng đàm
phán song phương và đa phương nhằm tạo điều kiện thuận lợi cho quá trình tự do hóa
thương mại. Thực hiện nguyên tắc này các nước phải xây dựng một môi trường cạnh tranh
lành mạnh, bình đẳng giữa sản phẩm trong nước và sản phẩm nhập khẩu.
* Nguyên tắc xây dựng môi trường kinh doanh dễ dự đoán
Nguyên tắc này đòi hỏi các nước thành viên WTO không thay đổi cơ chế, chính sách
kinh tế, trong đó có hàng rào thương mại một cách tùy tiện gây khó khăn cho các doanh
nghiệp và nhà nhập khẩu trong việc thực hiện chính sách kinh doanh dài hạn của mình.
* Nguyên tắc tạo ra môi trường kinh doanh mang tính cạnh tranh bình đẳng
Đòi hỏi các quốc gia thuộc WTO phải giảm bớt việc áp dụng các biện pháp cạnh
tranh không bình đẳng như: trợ giá, trợ cấp xuất khẩu, hoặc áp dụng các biện pháp giành
đặc quyền, đặc lợi trong kinh doanh cho một nhóm doanh nghiệp.
* Nguyên tắc dành một số ưu đãi về thương mại cho các nước đang phát triển
- Dành ưu đãi về thuế nhập khẩu khi thâm nhập vào thị trường các nước công
nghiệp phát triển.
- Không phải thực hiện đầy đủ nghĩa vụ của WTO như các nước công nghiệp phát triển.
c. Những cơ hội và thách thức của Việt Nam khi gia nhập WTO
* Những cơ hội của nền kinh tế Việt Nam khi gia nhập WTO
- Hàng hóa xuất khẩu của Việt Nam sang các nước thành viên của WTO được
hưởng quy chế tối huệ quốc bình đẳng như hàng hóa của các nước khác.
- Hàng hóa dịch vụ của Việt Nam khi thâm nhập vào thị trường của các nước thành
viên WTO được đối xử bình đẳng như hàng hóa dịch vụ của nước sở tại.
- Hệ thống thuế quan của Việt Nam và các nước thành viên WTO minh bạch hơn,
rõ ràng hơn và có xu hướng giảm giúp cho các doanh nghiệp có thể lập kế hoạch đầu tư và
hoạt động thương mại dài hạn.
- Hàng hóa và dịch vụ của Việt Nam xuất sang các nước thành viên WTO sẽ được
hưởng ngay lập tức và vô điều kiện tất cả các kết quả về cắt giảm thuế đa phương của
WTO qua 50 năm nỗ lực thực thực hiện.
- Chính sách thuế nhập khẩu mới sẽ giúp nền kinh tế và các doanh nghiệp Việt Nam
tái cơ cấu xuất khẩu theo hướng hiệu quả hơn.
- Cạnh tranh sẽ giúp các doanh nghiệp và người tiêu dùng được sử dụng các sản
phẩm có chất lượng tốt.
- Sự cạnh tranh phát triển và thuế nhập khẩu sẽ giúp cho giá nguyên liệu, máy móc
nhập khẩu rẻ, giúp các doanh nghiệp hạ giá thành sản phẩm, tăng sức cạnh tranh của hàng
hóa Việt Nam trên trường quốc tế.
62
- Các doanh nghiệp thuộc các thành phần kinh tế của Việt Nam khi tiếp cận với thị
trường thế giới thì mọi thủ tục sẽ thuận lợi hơn, chi phí thấp hơn.
- Sản phẩm của Việt Nam sẽ được hưởng nhiều ưu đãi hơn khi xuất khẩu sang các
nước thành viên WTO. Ngoài ra Việt Nam còn được phép duy trì các khoản trợ cấp xuất
khẩu bị cấm đối với đa số các nước thành viên do Việt Nam là nước kém phát triển có thu
nhập bình quân đầu người dưới 1000 USD/năm.
- Mở ra một cơ hội lớn cho ngành dệt may vì khi là thành viên của WTO thì các trở
ngại về hạn ngạch xuất khẩu hàng dệt may sẽ bị bãi bỏ.
- Hoạt động thương mại dịch vụ có điều kiện phát triển vì vậy các doanh nghiệp và
người tiêu dùng sẽ được hưởng các dịch vụ chất lượng hơn, phong phú hơn, rẻ hơn do đó
chi phí kinh doanh sẽ thấp hơn và đời sống của người lao động sẽ được cải thiện.
- Các doanh nghiệp kinh doanh dịch vụ của Việt Nam như dịch vụ vận tải, hàng
không, hàng hải, du lịch … khi tham gia kinh doanh tại các nước khác thì được hưởng
những ưu đãi như các nhà kinh doanh dịch vụ nước sở tại.
- Việc giải quyết tranh chấp thương mại với các nước thành viên WTO sẽ thuận lợi hơn.
- Các bằng cấp, chứng chỉ do ngành giáo dục đào tạo cấp sẽ được công nhận ở các
nước là thành viên của WTO, điều đó giúp cho người lao động Việt Nam có điều kiện
thuận lợi hơn khi tham gia vào thị trường lao động quốc tế.
- Các sáng chế, thương hiệu, kiểu dáng của hàng hóa Việt Nam được thừa nhận và
bảo hộ trên thị trường thế giới.
- Khả năng thu hút vốn đầu tư nước ngoài sẽ ngày càng tăng do môi trường đầu tư
đượ cải thiện.
- Các thể chế và pháp luật của Việt Nam phải thay đổi cho phù hợp với tiêu chuẩn
chung của quốc tế do đó sẽ tạo hành lang pháp lý cho kinh tế thị trường phát triển, tạo cơ
sở cho quá trình hội nhập kinh tế quốc tế của Việt Nam.
* Những thách thức đối với nền kinh tế Việt Nam khi gia nhập WTO
- Việt Nam phải mở cửa thị trường cho các nước thành viên WTO do đó hàng hóa
Việt Nam phải đối đầu với sự cạnh tranh của hàng hóa và dịch vụ nước ngoài.
- Các doanh nghiệp Việt Nam, đặc biệt là các doanh nghiệp nhà nước phải tự cạnh
tranh bình đẳng với các doanh nghiệp nước ngoài mà không có sự bảo hộ, ưu đãi từ phía
nhà nước.
- Các nhà đầu tư trong nước sẽ gặp khó khăn hơn do phải cạnh tranh với các nhà
đầu tư nước ngoài cũng được hưởng những ưu đãi như mình.
- Các doanh nghiệp Việt Nam phải tự xây dựng thương hiệu, tự thiết kế kiểu dáng
riêng cho sản phẩm của mình hoặc phải mua quyền sở hữu trí tuệ do đó chi phí sẽ cao hơn,
khả năng cạnh tranh về giá sẽ giảm.
- Phải tái cơ cấu, cải tổ nền kinh tế, phải minh bạch công khai chính sách ngoại
thương, chính sách thuế… làm giảm dần tính độc lập, tự chủ của chính phủ trong quản lý
kinh tế.
63
Tóm lại, khi gia nhập WTO thì những thách thức đối với nền kinh tế Việt Nam
không phải là nhỏ, tuy nhiên cơ hội dành cho nền kinh tế Việt Nam là vô cùng lớn. Vì vậy
gia nhập WTO sẽ tạo điều kiện cho nền kinh tế Việt Nam phát triển theo hướng thị trường
và là con đường ngắn nhất để giúp nền kinh tế Việt Nam hội nhập với khu vực và thế giới.
4.2.2. Quỹ tiền tệ quốc tế (International Monetary Fund - IMF)
a. Giới thiệu về quỹ tiền tệ quốc tế
IMF là một tổ chức tài chính quốc tế được thành lập ngày 27/12/1945. IMF hoạt
động như một loại ngân hàng quốc tế để cho vay trợ giúp các nước khó khăn về cán cân
thanh toán. Quỹ có vai trò quan trọng trong việc trợ giúp các nước kém phát triển và trong
việc giám sát khủng hoảng nợ quốc tế.
Trụ sở chính đóng tại Washington, hai chi nhánh tại Paris và Giơnevơ.
* Cơ cấu tổ chức của IMF bao gồm:
- Hội nghị toàn thể họp mỗi năm một lần để kiểm điểm hoạt động của quỹ trong
một năm.
- Hội đồng thống đốc là cơ quan lãnh đạo cao nhất gồm các thống đốc do từng nước
cử ra. Hội đồng thống đốc quyết định việc điều chỉnh mức đóng góp, bầu thêm ban giám
đốc, quyết định tỷ lệ phân phối rút vốn đặc biệt (SDR). Khai trừ thành viên, tiếp nhận
thành viên mới, thanh toán SDR thanh toán vốn ...
- Ban giám đốc điều hành các hoạt động nghiệp vụ hàng ngày gồm 6 người do 5
nước góp vốn nhiều nhất và 16 người do hội nghị toàn thể bầu ra. Tổng giám đốc do ban
giám đốc bầu ra với nhiệm kỳ 5 năm.
Nguồn vốn hoạt động chủ yếu của quỹ là do các nước thành viên đóng góp. Tuy
nhiên trường hợp cần thiết, quỹ cũng có thể vay vốn trên thị trường tài chính quốc tế để
phục vụ việc cung cấp những khoản cho vay tài trợ.
* Nhiệm vụ của quỹ tiền tệ quốc tế:
- Giám sát sự hoạt động trôi chảy của hệ thống tiền tệ quốc tế.
- Khuyến khích việc ổn định tỷ giá hối đoái và tạo điều kiện duy trì các quan hệ đối
ngoại có trật tự giữa các nước thành viên.
- Giúp đỡ tất cả các nước thành viên (cả nước công nghiệp phát triển và nước đang
phát triển) gặp khó khăn tạm thời về cán cân thanh toán bằng cách cho vay ngắn hạn và
trung hạn.
- Bổ sung dự trữ ngoại hối của các nước thành viên bằng cách phân bổ quyền rút
vốn đặc biệt (SDR = 1,470 USD).
- Huy động nguồn vốn tài chính chủ yếu từ các phần đóng góp của các nước thành
viên.
b. Quan hệ giữa Việt Nam với IMF
Chính quyền Sài Gòn tham gia IMF từ ngày 18/8/1956. Chính phủ nước CHXHCN
Việt Nam tiếp quản tư cách hội viên từ tháng 6/1976.
64
Từ 1976 đến tháng 3/1981 Việt Nam vay IMF 7 khoản với tổng số tiền là 205,7
triệu SDR. Ngày 06/10/1993, IMF tuyên bố cho Việt Nam vay 233 triệu SDR và hàng năm
sẽ cho vay khoảng 360 triệu USD với lãi suất ưu đãi 5%/ năm. Ngoài ra IMF còn hỗ trợ
cho phát triển kinh tế của Việt Nam dưới các hình thức:
- Giúp Việt Nam hoạch định chính sách kinh tế và quản lý vĩ mô.
- Giúp đào tạo cán bộ ngân hàng, tài chính, thống kê.
Quỹ tiền tệ quốc tế đã hỗ trợ Việt Nam rất nhiều, giúp Việt Nam thực hiện quá
trình cải cách kinh tế, tạo ra môi trường pháp lý giúp các thành phần kinh tế phát triển,
giúp nền kinh tế hội nhập với thế giới.
4.2.3. Ngân hàng thế giới (WB)
a. Giới thiệu về ngân hàng thế giới
Ngân hàng thế giới hay còn gọi là nhóm ngân hàng thế giới gồm có 4 tổ chức:
- Ngân hàng tái thiết và phát triển quốc tế (IBRD)
- Hiệp hội phát triển quốc tế (IDA)
- Công ty tài chính quốc tế (IFC)
- Công ty đảm bảo đầu tư biên (MIGA)
Mục tiêu chung của ngân hàng thế giới là giúp nâng cao mức sống của nhân dân ở
các nước đang phát triển bằng cách chuyển các nguồn tài trợ từ các nước phát triển sang
các nước đang phát triển.
b. Quan hệ giữa Việt Nam và WB
WB là nhà tài trợ vốn ODA lớn thứ 2 cho Việt Nam sau Nhật Bản. Ngoài ra WB
còn có nhiều đóng góp trong các hoạt động về đối thoại chính sách, chủ trì các hội nghị
nhóm tư vấn thường kỳ và hướng dẫn dư luận của các nhà tài trợ. Tiếng nói của đại diện
WB đã góp phần không nhỏ cho thành công của hội nghị các nhà tài trợ.
WB tài trợ cho hoạt động của các cơ quan kinh tế quan trọng như Bộ Tài chính, Bộ
kế hoạch đầu tư, Ngân hàng nhà nước nhằm nâng cao năng lực quản lý kinh tế. Ngoài ra
WB còn cung cấp tài chính theo dự án hoặc các khoản tín dụng điều chỉnh cơ cấu và một
phần viện trợ không hoàn lại cho hỗ trợ kỹ thuật.
Theo “Chiến lược hỗ trợ quốc gia” WB đã dự định cho Việt Nam vay khoảng 400 –
500 triệu USD một năm và sẽ chuyển dịch dần từ cho vay các công trình cơ sở hạ tầng
kinh tế lớn sang cho vay theo ngành. Các công trình thuộc cơ sở hạ tầng xã hội, môi
trường cũng được quan tâm nhiều hơn.
4.2.4. Liên minh châu Âu – European (EU)
a. Giới thiệu về Liên minh châu Âu
Liên minh châu Âu (EU) tiền thân là Cộng đồng kinh tế châu Âu viết tắt là EEC
được thành lập theo hiệp ước Roma ký kết ngày 25/3/1957 và có hiệu lực từ 01/01/1958
gồm 6 nước Pháp, Ý, Đức, Bỉ, Hà Lan và Lúcxămbua. Trong quá trình phát triển EU đã
dần kết nạp thêm các nước thành viên như sau:
- Ngày 01/01/1973 Anh, Đan Mạch, Ireland gia nhập.
- Ngày 01/01/1980 Hy Lạp gia nhập.
65
- Năm 1985 Bồ Đào Nha và Tây Ban Nha gia nhập.
- Ngày 01/01/1995 gồm Áo, Phần Lan, Thụy Điển gia nhập EU.
Như vậy, tính đến năm 1995 EU có 15 thành viên. Số lượng 15 thành viên này
được duy trì đến tháng 5/2004.
- Ngày 01/5/2004 EU đã chính thức mở rộng lần thứ 5 bằng việc kết nạp thêm 10
quốc gia phía Đông của châu Âu gồm: Síp, Cộng hòa Séc, Extônia, Hungari, Látvia, Lítva,
Manta, Balan, Xlôvakia, Xlôvennia.
Hiện nay, EU có 25 nước thành viên với dân số 475 triệu người, có tổng GDP
khoảng 9,2 nghìn tỷ USD, đứng thứ hai trên thế giới (sau khu vực mậu dịch tự do Bắc Mỹ
có 378 triệu người với tổng GDP khoảng 11,4 nghìn tỷ USD).
Mục tiêu cơ bản của Liên minh châu Âu là xây dựng giữa các nước “thị trường
chung” và sau khi hoàn thành thì tiến tới xây dựng EU thành Liên minh kinh tế và tiền tệ
(viết tắt là EMU).
Tháng 5/1998 tại Bruselles, Hội đồng châu Âu đã công bố sự ra đời của Liên minh
kinh tế và tiền tệ châu Âu (EMU) gồm 11 nước thành viên là: Đức, Pháp, Ailen, Áo, Bỉ,
Bồ Đào Nha, Tây Ban Nha, Hà Lan, Ý, Lúcxămbua, Phần Lan và chính thức thành lập
Ngân hàng trung ương châu Âu, chịu trách nhiệm lãnh đạo sự vận hành chính sách tiền tệ
chung châu Âu từ ngày 01/01/1999. Tháng 01/2000 Hy Lạp gia nhập vào khu vực EMU.
Từ ngày 01/01/2002 đồng Euro chính thức được lưu hành trên thị trường các nước
thành viên EMU và kể từ ngày 01/7/2002 các đồng tiền của 12 nước thành viên EMU kết
thúc sự tồn tại của mình và nhường chỗ cho đồng Euro.
Mặc dù gặp rất nhiều khó khăn trong tiến trình phát triển nhưng tương lai của Liên
minh kinh tế tiền tệ châu Âu là rất sáng sủa, nhiều nhà doanh nghiệp và nhiều nghị sĩ ở các
nước thuộc EU chưa tham gia vào EMU đang đề nghị quốc hội của nước mình sớm xây dựng
kế hoạch gia nhập EMU để tự do trong sử dụng đồng Euro.
b. Mối quan hệ hợp tác giữa Việt Nam và EU
Quan hệ ngoại giao giữa Việt Nam và EU được bắt đầu từ năm 1975, sau đó bị gián
đoạn. Từ cuối năm 1984, EU lại tiếp tục viện trợ cho Việt Nam, nhưng đến tháng 01/1990, EU
mới chính thức thiết lập quan hệ ngoại giao với Việt Nam. Quan hệ giữa Việt Nam và EU
được đánh dấu bằng việc ký kết Hiệp định khung hợp tác vào ngày 17/7/1995 tại Bruselles. Từ
tháng 01/1996 văn phòng thường trực của Ủy ban châu Âu tại Việt Nam đã đi vào hoạt động
và đã hỗ trợ nhiều cho sự phát triển quan hệ kinh tế giữa Việt Nam và EU.
- Về thương mại, quan hệ buôn bán hai chiều giữa Việt Nam và EU tăng mạnh qua
các năm. Nếu năm 1985 kim ngạch buôn bán 2 chiều giữa Việt Nam và các nước EU chỉ
đạt 100 triệu USD thì đến năm 2004 đã đạt 6,4 tỷ Euro, chiếm 20% kim ngạch xuất khẩu
và 8,5% kim ngạch nhập khẩu của Việt Nam. Các mặt hàng xuất khẩu của Việt Nam sang
EU bao gồm giày dép, hàng may mặc, thủy sản, nông sản, hàng thủ công mỹ nghệ … đây
là những mặt hàng mà Việt Nam có nhiều lợi thế để phát triển.
Nguyên nhân làm cho kim ngạch xuất khẩu của Việt Nam vào EU tăng nhanh và ổn
định là do EU cho Việt Nam được hưởng chế độ thuế quan ưu đãi phổ cập (GSP), vì vậy
khả năng cạnh tranh của hàng Việt Nam trên thị trường EU ngày càng tăng.
66
Hàng nhập khẩu của Việt Nam từ EU bao gồm máy móc, trang thiết bị, nguyên liệu
phụ vụ cho gia công hàng may mặc, hóa dược phẩm…
- Về hoạt động đầu tư trực tiếp, ngay sau khi Luật đầu tư nước ngoài tại Việt Nam
có hiệu lực thì các nhà đầu tư của EU đã có mặt tại Việt Nam. Tính đến cuối năm 2004,
tổng giá trị đầu tư trực tiếp của EU vào Việt Nam đạt 4,7 tỷ USD và các dự án được thực
hiện ở đều khắp các ngành kinh tế của Việt Nam như dầu khí, bưu chính viễn thông, sản
xuất lắp ráp ô tô, chế biến nông thủy sản, dệt may … Các dự án đã và đang hoạt động có
hiệu quả và đóng góp lớn vào sự phát triển kinh tế của Việt Nam.
- Về viện trợ phát triển chính thức của EU cho Việt Nam, từ năm 1992 đến nay các
nước EU đã cung cấp cho Việt Nam nguồn viện trợ phát triển khoảng hơn 2 tỷ USD
(chiếm hơn 20% tổng viện trợ quốc tế cho Việt Nam). Nguồn viện trợ của EU cho Việt
Nam tập trung vào một số lĩnh vực ưu tiên phát triển của Việt Nam như: Phát triển nông
nghiệp và nông thôn góp phần xóa đói giảm nghèo; hỗ trợ phát triển nguồn nhân lực và cải
thiện dịch vụ y tế; hỗ trợ cải cách kinh tế và hành chính, hội nhập kinh tế khu vực và thế
giới; hỗ trợ hoàn thiện công tác kiểm toán kế toán, xây dựng luật bảo hiểm, phát triển hệ
thống thông tin quốc gia, hoàn thiện thể chế, chính sách …
Tóm lại, sự hợp tác toàn diện giữa EU và Việt Nam là một trong những nhân tố quan
trọng thúc đẩy sự phát triển kinh tế của Việt Nam trong những những năm qua, đồng thời giúp
đỡ Việt Nam hội nhập có hiệu quả vào nền kinh tế khu vực và thế giới. Trong tương lai với
những nỗ lực cố gắng của cả hai bên chắc chắn quan hệ giữa Việt Nam và EU sẽ ngày càng
được phát triển góp phần to lớn vào sự phát triển kinh tế thương mại của cả hai bên.
4.2.5. Khu vực mậu dịch tự do Bắc Mỹ (NAFTA)
NAFTA được thành lập theo hiệp định được ký kết giữa 3 nước Mỹ, Canada và
Mexico ngày 12/8/1992 và được quốc hội 3 nước lần lượt thông qua vào năm 1993.
NAFTA là khối liên kết kinh tế lớn nhất trên thế giới, với diện tích lãnh thổ 21,3 triệu km2,
dân số 378 triệu người, và GDP đạt khoảng 11,4 nghìn tỷ USD.
NAFTA chủ trương trong vòng 15 năm sẽ xóa bỏ hàng rào thuế quan giữa ba nước,
đồng thời gạt bỏ mọi trở ngại trong các lĩnh vực buôn bán, dịch vụ và đầu tư, cho phép
công dân ba nước thành viên được tự do đi lại, mở ngân hàng, thị trường chứng khoán,
công ty bảo hiểm … ở cả ba nước. Không như EU, NAFTA chỉ mở rộng cửa buôn bán
giữa các nước thành viên bằng cách gạt bỏ dần hàng rào thuế quan, chứ không tiến tới xóa
bỏ biên giới quốc gia về kinh tế và không hình thành đồng tiền chung. Hiệp định còn giới
hạn các quyền cung cấp các dịch vụ tài chính, thuế quan biên giới.
4.2.6. Diễn đàn hợp tác kinh tế châu Á – Thái Bình Dương (APEC)
APEC được thành lập vào tháng 11/1989 theo sáng kiến của Australia tại Hội nghị
Bộ trưởng kinh tế thương mại và ngoại giao của 12 nước khu vực châu Á - Thái Bình
Dương tổ chức tại Canberra – Australia. Cho đến nay APEC bao gồm 21 nước thành viên
a. Mục tiêu hoạt động của APEC
- Thực hiện tự do hóa thương mại và đầu tư một cách hoàn toàn vào năm 2010 đối
với các nước công nghiệp phát triển và năm 2020 đối với các nước đang phát triển.
- Tạo thuận lợi cho phát triển thương mại và đầu tư giữa hai khu vực.
67
- Hợp tác trong các lĩnh vực kinh tế - kỹ thuật nhằm hỗ trợ lẫn nhau phát triển trên
cơ sở phát huy thế mạnh và những thành tựu mà nền kinh tế của các nước trong khu vực
tạo ra, vì lợi ích của cả khu vực và thế giới.
Tuy nhiên APEC mới chỉ dừng lại ở mức độ là diễn đàn, đối thoại, không mang
tính đàm phán, thương lượng. Mỗi nước căn cứ vào điều kiện riêng của mình mà tự đề ra
chương trình hành động quốc gia riêng cho từng năm và cả giai đoạn để thực hiện mục tiêu
tự do hóa thương mại và đầu tư mà APEC đề ra. Những nội dung của APEC về thuận lợi
hóa thương mại và đầu tư chưa được chi tiết và chưa xây dựng tiến độ, lĩnh vực cụ thể. Sự
hợp tác giữa các thành viên APEC chỉ dừng lại ở lĩnh vực kinh tế mà không đề cập đến sự
hợp tác về an ninh, chính trị.
Ngày 15/6/1996 Việt Nam đã chính thức gửi đơn xin gia nhập APEC, đồng thời
tiến hành chuẩn bị những yếu tố cần thiết để có thể tham gia đầy đủ vào chương trình hợp
tác APEC sau khi là thành viên của tổ chức này. Tại Hội nghị thượng đỉnh và Hội nghị cấp
Bộ trưởng của APEC từ ngày 24 – 25/11/1997 tại Vanconoer đã tuyên bố chấp nhận kết
nạp Việt Nam, Peru và Nga vào tháng 11/1998.
b. Nhiệm vụ của Việt Nam khi tham gia APEC
- Tham gia chương trình tự do hóa và thuận lợi hóa thương mại, đầu tư của APEC
với mốc hoàn thành vào năm 2020.
- Tham gia các hoạt động hợp tác trong khuôn khổ chương trình hợp tác kinh tế -
kỹ thuật.
- Xây dựng kế hoạch hành động riêng về tự do hóa và thuận lợi hóa thương mại, đầu tư
cho 15 lĩnh vực để đạt mục tiêu tự do vào năm 2020.
- Đưa ra một số cam kết tự nguyện khác.
4.2.7. Hiệp hội các quốc gia Đông Nam Á (ASEAN)
a. Lịch sử hình thành và phát triển của ASEAN
- Ngày 08/8/1967 tại Bangkok (Thái Lan), các Bộ trưởng ngoại giao của 5 nước
Đông Nam Á là Thái Lan, Inđônêsia, Malaixia, Philipin và Singapore đã ký kết “Bản tuyên
bố Bangkok” đánh dấu sự ra đời của Hiệp hội các quốc gia Đông Nam Á. Đây là 5 nước
sáng lập viên của ASEAN.
- Ngày 08/01/1984: Brunei gia nhập ASEAN.
- Ngày 28/7/1995: Việt Nam được kết nạp vào ASEAN.
- Ngày 23/7/1997: Lào và Myanmar gia nhập ASEAN.
- Ngày 30/4/1999: Campuchia được kết nạp vào ASEAN.
- Ngày 29/7/2005: Đôngtimo được kết nạp vào ASEAN.
ASEAN có diện tích không rộng (gần 4,5 triệu km2), nhưng có dân số tương đối đông
(597 triệu người).
GDP của ASEAN năm 2008 tính theo tỷ giá hối đoái thực tế đạt khoảng 1.500 tỷ USD.
GDP bình quân đầu người đạt khoảng 2500 USD; nếu tính theo tỷ giá sức mua tương đương
đạt khoảng 4.900 USD, tuy thấp hơn châu Á (5.969 USD) và thế giới (9.924 USD), nhưng có
tốc độ tăng cao hơn, có tỷ lệ tiêu dùng so với GDP thấp hơn và tỷ lệ tích lũy so với GDP cao
68
hơn, nên khu vực này được coi là khu vực có tỷ lệ tiết kiệm và đầu tư cao, tiềm năng tăng
trưởng khá so với các khu vực khác trên thế giới.
Tháng 4 năm 1997, ASEAN đề xuất tổ chức hội nghị cấp cao giữa ASEAN với Nhật
Bản, Hàn Quốc và Trung Quốc. Tháng 12 năm 1997, hội nghị cấp cao lần thứ nhất đã diễn ra
ở Kuala Lumpur. Sau đó, đến năm 2000, tại hội nghị cấp cao lần thứ tư tổ chức tại Singapore,
ASEAN+3 chính thức được thể chế hóa.
Hiệp định khung về tăng cường hợp tác kinh tế ASEAN đã nêu ra ba nguyên tắc
của sự hợp tác là: hướng ra bên ngoài, cùng có lợi và linh hoạt đối với sự tham gia của các
nước thành viên vào các chương trình dự án hợp tác. Đồng thời xác định các lĩnh vực hợp
tác kinh tế là thương mại; công nghiệp; năng lượng; khoáng sản; nông - lâm - ngư nghiệp;
tài chính - ngân hàng; vận tải; liên lạc và du lịch và quyết định sẽ thành lập Khu vực mậu
dịch tự do ASEAN trong vòng 15 năm, sau đó rút xuống còn 10 năm.
Để có thể tiến tới xây dựng Khu vực mậu dịch tự do (AFTA) các nước ASEAN đã ký
một hiệp định về chương trình thuế quan ưu đãi có hiệu lực chung (CEPT), chương trình này
được thực hiện từ ngày 01/01/1993 và hoàn thành vào 01/01/2003.
b. Mục tiêu và nguyên tắc hoạt động của ASEAN
Trong “Bản tuyên bố Bangkok” có nêu rõ mục tiêu và nguyên tắc hoạt động của
ASEAN.
- Đường lối chung:
Xây dựng ASEAN thành một khu vực hòa bình, ổn định và phát triển thịnh vượng.
- Mục tiêu:
+ Thúc đẩy tăng trưởng kinh tế, tiến bộ xã hội và phát triển văn hóa trong khu vực
thông qua các chương trình hợp tác.
+ Đảm bảo ổn định chính trị và phát triển kinh tế trong khu vực, chống lại các thế lực
thù địch bên ngoài.
+ Là diễn đàn để giải quyết tranh chấp và xung đột trong khu vực.
- Nguyên tắc hoạt động:
Các nguyên tắc điều chỉnh quan hệ đối ngoại của ASEAN:
+ Cùng tôn trọng độc lập, chủ quyền, toàn vẹn lãnh thổ và bản sắc văn hóa dân tộc của
các nước thành viên.
+ Mọi quốc gia đều có quyền lãnh đạo hoạt động của dân tộc mình mà không có sự
can thiệp, lật đổ hoặc cưỡng ép từ bên ngoài.
+ Không can thiệp vào công việc nội bộ của nhau
+ Giải quyết bất đồng hoặc tranh chấp bằng các biện pháp hòa bình.
+ Không đe dọa hoặc sử dụng vũ lực.
+ Hợp tác với nhau một cách có hiệu quả.
69
c. Khu vực mậu dịch tự do ASEAN (AFTA)
Tháng 01/1992, tại Hội nghị thượng đỉnh ASEAN lần thứ IV tổ chức tại Singapore,
các nguyên thủ quốc gia ASEAN đã có một bước tiến quan trọng nhằm nâng cao hơn nữa mức
độ hợp tác trên lĩnh vực thương mại của ASEAN, đó là thành lập khu vực mậu dịch tự do
ASEAN (AFTA), thông qua việc thực hiện chương trình ưu đãi thuế quan có hiệu lực chung
(CEPT)
* Mục tiêu của AFTA:
+ Tự do hóa thương mại trong khối ASEAN bằng cách xóa bỏ hàng rào thuế quan
xuống còn 0 - 5%, đồng thời xóa bỏ những hạn chế về định lượng và các hàng rào phi thuế
quan khác, qua đó thúc đẩy hoạt động thương mại, tạo lập một khu vực thương mại tự do
ASEAN.
+ Thu hút đầu tư nước ngoài vào ASEAN cũng như thúc đẩy đầu tư trong ASEAN.
+ Tăng khả năng cạnh tranh của ASEAN trên trường quốc tế.
+ Mở rộng quan hệ thương mại với các nước trên thế giới.
+ Xây dựng các cơ chế và điều kiện chung thúc đẩy phát triển kinh tế của các nước
thành viên.
* Thời gian thực hiện AFTA:
Để xây dựng thành công khu vực mậu dịch tự do ASEAN, các nước ASEAN thỏa
thuận việc giảm thuế quan chung xuống mức 0 - 5% trong buôn bán nội bộ giữa các nước
thành viên được thực hiện trong vòng 10 năm. Những sản phẩm thực hiện giảm thuế nhập
khẩu do các nước thành viên căn cứ vào tình hình thực tế của nước mình tự đề nghị. Cho
đến cuối năm 2005 chương trình CEPT về cơ bản đã được hầu hết các nước trong khối
thực hiện xong, điều đó đã tạo thuận lợi cho việc buôn bán giữa các nước.
* Điều kiện để được hưởng thuế nhập khẩu ưu đãi (CEPT):
Muốn được hưởng ưu đãi theo chương trình CEPT thì một sản phẩm khi xuất sang các
nước trong nội bộ khối ASEAN phải thỏa mãn các điều kiện.
- Sản phẩm phải nằm trong danh mục cắt giảm của cả nước xuất khẩu và nước nhập
khẩu và phải có mức thuế nhập khẩu bằng hoặc thấp hơn 20%.
- Sản phẩm đó phải có trong chương trình cắt giảm được hội đồng AFTA thông qua.
- Sản phẩm đó phải là sản phẩm của khối ASEAN.
Một sản phẩm được coi là của khối ASEAN nếu thỏa mãn yêu cầu hàm lượng xuất xứ
từ các nước thành viên ASEAN ít nhất là 40%.
- Sản phẩm phải được vận chuyển thẳng tới nước nhập khẩu. Sản phẩm được coi là vận
chuyển thẳng tới nước nhập khẩu nếu:
+ Hàng được vận chuyển từ nước xuất khẩu sang nước nhập khẩu không qua bất kỳ
lãnh thổ của một nước nào.
+ Hàng hóa quá cảnh qua các nước thành viên ASEAN.
+ Hàng quá cảnh qua nước láng giềng ASEAN do yêu cầu của vận tải hoặc bảo quản.
* Hàng rào phi thuế quan:
70
Chương trình CEPT cũng đề cập đến việc loại bỏ các biện pháp hạn chế về số lượng
nhập khẩu và các biện pháp phi thuế quan khác, cụ thể:
- Các nước thành viên ASEAN sẽ xóa bỏ tất cả các hạn chế về số lượng đối với các sản
phẩm trong chương trình CEPT trên cơ sở áp dụng các ưu đãi cho các sản phẩm đó.
- Các hàng rào phi thuế quan khác sẽ được dỡ bỏ dần trong vòng 5 năm kể từ khi các
sản phẩm được hưởng ưu đãi.
- Dần từng bước thống nhất các tiêu chuẩn chất lượng và thừa nhận chất lượng
của nhau.
- Nếu số lượng hàng nhập khẩu tăng đột biến có thể tác động xấu đến sản xuất trong
nước hoặc đe dọa cán cân thanh toán thì các nước có thể áp dụng biện pháp phòng ngừa để
hạn chế thậm chí ngừng nhập khẩu.
Tinh thần chung của các nước ASEAN là thực hiện sớm chương trình CEPT, giảm tối
đa các hàng rào phi thuế quan và thuế quan nhằm nhanh chóng xây dựng Khu vực mậu dịch tự
do ASEAN. Tuy nhiên trong thực tế do điều kiện kinh tế của các nước nên quá trình mở cửa
thị trường vẫn còn gặp nhiều khó khăn, một số những sản phẩm nhạy cảm thì vấn đề bảo hộ
còn rất tiềm ẩn và các nước vẫn còn phải sử dụng các hàng rào phi thuế quan để bảo hộ sản
xuất nội địa.
d. Chương trình ưu đãi thuế quan có hiệu lực chung (CEPT) - công cụ thực
hiện AFTA
Để thực hiện thành công AFTA, các nước ASEAN đã ký hiệp định về việc thực
hiện CEPT.
* Mục tiêu của CEPT:
Cắt giảm hàng rào thuế quan và phi thuế quan giữa các nước thành viên, cụ thể:
- Hàng rào thuế quan: Cắt giảm xuống còn 0 - 5%.
- Hàng rào phhi thuế quan:
+ Dỡ bỏ các hạn chế về số lượng ngay sau khi hàng hóa được hưởng ưu đãi
theo CEPT.
+ Dỡ bỏ các hàng rào phi thuế quan khác trong vòng 5 năm sau hàng hóa
được hưởng ưu đãi theo CEPT.
- Đơn giản hóa các thủ tục hải quan, thống nhất biểu thuế quan và hệ thống tính giá
hải quan.
* Nội dung của CEPT: Gồm 2 nội dung chính:
- Nội dung 1: Lịch trình cắt giảm thuế
Tại Hội nghị thượng đỉnh lần thứ VI tổ chức tại Hà Nội vào tháng 12/1998,
ASEAN quy định các nước thành viên sẽ thực hiện cắt giảm thuế xuống còn 0 - 5% trong
vòng 10 năm. Sau khi các sản phẩm được hưởng ưu đãi theo CEPT thì sẽ dỡ bỏ hàng rào
phi thuế quan trong vòng 5 năm, cụ thể như sau:
+ Đối với ASEAN 6 (gồm 6 nước gia nhập ASEAN đầu tiên): Thực hiện từ
01/01/1993 đến 01/01/2003.
+ Đối với Việt Nam: Thực hiện từ 01/01/1996 đến 01/01/2006.
71
+ Đối với Lào và Myanmar: Thực hiện từ 01/01/1998 đến 01/01/2008.
+ Đối với Campuchia: Thực hiện từ 01/01/2000 đến 01/01/2010.
- Nội dung 2: Danh mục các sản phẩm CEPT: CEPT chia các mặt hàng theo 4
danh mục.
Danh mục 1: Danh mục cắt giảm thuế ngay
+ Là danh mục bao gồm các sản phẩm mà các nước đã sẵn sàng cắt giảm thuế ngay.
+ Việc cắt giảm thuế được thực hiện theo 2 phương thức:
Cắt giảm nhanh: Với những hàng hóa có thuế suất lớn hơn 20% thì giảm xuống 0 –
5% trong vòng 7 năm; với những hàng hóa có thuế suất nhỏ hơn hoặc bằng 20% thì giảm
xuống 0 - 5% trong vòng 5 năm.
Cắt giảm bình thường: Với những hàng hóa có thuế suất lớn hơn 20% thì giảm
xuống còn 20% trong 5 năm đầu và giảm xuống còn 0 - 5% trong vòng 5 năm tiếp theo;
với những hàng hóa có thuế suất nhỏ hơn hoặc bằng 20% thì giảm xuống còn 0 - 5% trong
vòng 7 năm.
Danh mục 2: Danh mục loại trừ tạm thời
+ Là danh mục bao gồm các sản phẩm mà các nước chưa sẵn sàng giảm thuế ngay.
Các sản phẩm trong danh mục này không được hưởng nhượng bộ từ các nước thành viên. Tuy
nhiên danh mục này chỉ có tính chất tạm thời và trong vòng 5 năm kể từ năm bắt đầu thực
hiện, các mặt hàng trong danh mục loại trừ tạm thời sẽ được chuyển dần sang danh mục cắt
giảm thuế nay, mỗi năm chuyển 20% số mặt hàng.
+ Danh mục này chủ yếu bao gồm các mặt hàng có thuế suất lớn hơn 20% hoặc nhỏ
hơn 20% nhưng trước mắt cần được bảo hộ.
Danh mục 3: Danh mục nhạy cảm
+ Là danh mục bao gồm các mặt hàng nông sản chưa chế biến mà từng nước cho là
nhạy cảm đối với nền kinh tế của mình.
+ Thời hạn hoàn thành cắt giảm thuế được xem xét riêng, không phụ thuộc vào thời
hạn hoàn thành CEPT của các nước và mức thuế quan cuối cùng là 0 - 5%, cụ thể như sau:
ASEAN 6: Hoàn thành vào 01/01/2013
Việt Nam: Hoàn thành vào 01/01/2016
Lào, Myanmar: Hoàn thành vào 01/01/2015
Campuchia: Hoàn thành vào 01/01/2017
+ Các sản phẩm thuộc danh mục này sẽ được đối xử theo các quy định của hiệp
định về hàng nông sản của WTO. Các cam kết giảm thuế các sản phẩm trong danh mục
nhạy cảm của các nước ASEAN sẽ thấp hơn so với WTO tại vòng đàm phán Uruguay.
Danh mục 4: Danh mục loại trừ hoàn toàn
Là danh mục bao gồm các mặt hàng không tham gia CEPT.
Ví dụ: Các mặt hàng ảnh hưởng đến an ninh quốc gia, đạo đức xã hội, cuộc sống và
sức khỏe của con người, động thực vật, ảnh hưởng đến việc bảo tồn các giá trị văn hóa - nghệ
thuật, di tích lịch sử, khảo cổ học, tôn giáo …
72
e. Việt Nam và CEPT
* Tiến trình thực hiện CEPT của Việt Nam:
Tháng 7 năm 1995 Việt Nam trở thành hội viên chính thức của ASEAN và tham gia
ngay vào quá trình thực hiện AFTA. Vì vậy khung thời gian thực hiện chương trình CEPT của
Việt Nam bắt đầu từ ngày 01/01/1996 và hoàn thành vào 01/01/2006.
Về nguyên tắc khi tham gia chương trình CEPT Việt Nam phải đảm bảo các yêu cầu sau:
- Không gây ảnh hưởng lớn đến nguồn thu ngân sách.
- Bảo hộ hợp lý cho sản xuất trong nước.
- Tạo điều kiện để khuyến khích việc chuyển giao kỹ thuật, đổi mới công nghệ cho sản
xuất trong nước.
- Hợp tác với các nước ASEAN trên cơ sở các quy định của Hiệp định CEPT để tranh
thủ ưu đãi, mở rộng thị trường cho xuất khẩu và thu hút đầu tư.
* Tác động của AFTA đến nền kinh tế Việt Nam:
+ Tác động tích cực
- Tham gia vào AFTA giúp Việt Nam đẩy nhanh quá trình hội nhập với khu vực và
quốc tế.
Việc gia nhập ASEAN, tham gia xây dựng AFTA đã giúp Việt Nam tăng nhanh tốc độ
chuyển đổi nền kinh tế sang kinh tế thị trường thực hiện chính sách “Công nghiệp hóa - hiện
đại hóa hướng vào xuất khẩu”.
Để tham gia tích cực và có hiệu quả vào các chương trình hợp tác của ASEAN và
AFTA đòi hỏi nền kinh tế Việt Nam phải có sự chuyển biến mạnh mẽ theo cơ chế thị trường,
đặc biệt là sự hoàn thiện môi trường kinh doanh cho phù hợp với thông lệ của quốc tế và khu
vực. Chính vì vậy, trong vòng 10 năm Việt Nam đã xây dựng được một hệ thống pháp lý
tương đối hoàn chỉnh và đầy đủ với sự ra đời của Luật Thương mại, Luật Doanh nghiệp, Luật
Bảo hiểm … tạo hành lang pháp lý cho nền kinh tế thị trường phát triển, hoàn thiện và đổi mới
cơ chế quản lý theo chuẩn mực quốc tế như xây dựng và hoàn thiện quy chế hải quan, xây
dựng biểu thuế xuất nhập khẩu, thuế VAT, chính sách và cơ chế quản lý đầu tư …, bộ máy
quản lý được hoàn thiện theo hướng gọn nhẹ, năng động … đã tạo điều kiện cho sự tăng
trưởng kinh tế và hội nhập kinh tế quốc tế.
Đặc biệt các thành viên ASEAN đã tích cực ủng hộ Việt Nam gia nhập APEC vào năm
1998, ký Hiệp định thương mại Việt - Mỹ năm 2000 và đàm phán có hiệu quả để gia nhập
WTO vào năm 2006.
- Tham gia AFTA đã kích thích quá trình thay đổi cơ cấu kinh tế Việt Nam theo hướng
“công nghiệp hóa” phục vụ cho xuất khẩu.
Như chúng ta đã biết vào năm 1996 các ngành hàng xuất khẩu có thế mạnh của Việt
Nam chủ yếu là các mặt hàng chưa qua chế biến, tỷ trọng hàng công nghiệp chế biến
chiếm khoảng 18% tổng kim ngạch xuất khẩu, trong khi đó hàng nông, thủy sản ít qua chế
biến chiếm 48%, nhiên liệu 34%. Với cơ cấu xuất khẩu như vậy, Việt Nam sẽ được hưởng
lợi rất ít khi xuất khẩu sang các nước thành viên ASEAN. Do quy chế của CEPT trước hết
thực hiện cắt giảm thuế mạnh đối với sản phẩm chế biến. Vì vậy tham gia chương trình
CEPT sẽ kích thích Việt Nam thay đổi cơ cấu sản xuất theo hướng tăng tỷ trọng hàng công
nghiệp chế biến, giảm xuất khẩu thô hoặc sơ chế.
73
- Tham gia vào AFTA sẽ góp phần thúc đẩy nhanh quá trình hoàn thiện và đổi mới của
Việt Nam.
Tham gia vào AFTA đòi hỏi chúng ta phải dỡ bỏ dần các hàng rào bảo hộ mậu dịch
vì vậy nền kinh tế phải đương đầu với sự cạnh tranh khốc liệt với các nước trong khu vực.
Do điều kiện sản xuất của các nước thành viên ASEAN là tương đối giống nhau nên muốn
giành được ưu thế trong cạnh tranh buộc các doanh nghiệp Việt Nam phải đổi mới và hoàn
thiện quá trình sản xuất, đầu tư đổi mới máy móc thiết bị và công nghệ sản xuất để nâng
cao chất lượng, hạ giá thành sản phẩm.
- Tham gia vào AFTA tạo cơ hội cho Việt Nam mở rộng thị trường xuất khẩu trong
khu vực và trên thế giới.
ASEAN với thị trường gồm 11 nước thành viên có khoảng 500 triệu dân đây là thị
trường lớn trên thế giới. Khi Việt Nam tham gia vào AFTA sẽ giúp cho hàng hóa của Việt
Nam khi xuất khẩu sang các nước thành viên ASEAN cũng được hưởng thuận lợi vì hàng
rào bảo hộ mậu dịch ở các nước cũng cắt giảm tương ứng, giúp cho hàng hóa của Việt Nam rẻ
hơn, sức cạnh tranh cao hơn. Ngoài ra, là thành viên của AFTA, Việt Nam có thêm điều kiện
để mở rộng buôn bán với các nước khác trên thế giới.
- Tham gia vào AFTA tạo điều kiện thuận lợi để Việt Nam đẩy nhanh tốc độ thu hút
vốn đầu tư nước ngoài.
Khi tham gia vào AFTA Việt Nam sẽ thiết lập quy chế chung về thủ tục hành chính
để tiếp nhận đầu tư trực tiếp nước ngoài điều này đã tạo thuận lợi cũng như tạo tâm lý yên
tâm cho các nhà đầu tư nước ngoài bỏ vốn vào Việt Nam. Hơn nữa, việc Việt Nam tham
gia AFTA sẽ giúp cho các nhà đầu tư khi bỏ vốn vào Việt Nam sẽ có một thị trường tiêu
thụ sản phẩm rộng lớn hơn. Ngoài ra khi tham gia vào AFTA các nước thành viên ASEAN
sẽ đều phải có sự thay đổi cơ cấu kinh tế và tất yếu sẽ có những ngành kinh tế kém hiệu
quả hơn do sử dụng lợi thế so sánh kém hơn các nước khác trong khối, vì vậy để tồn tại và
phát triển các nhà kinh doanh phải chuyển vốn đầu tư sang các nước khác có lợi thế so
sánh tốt hơn. Thực tế cho thấy các nhà đầu tư ASEAN thường đầu tư vào các ngành sử
dụng nhiều lao động như dệt may, điện tử … Trong đó Việt Nam có lợi thế do giá công
nhân rẻ hơn nhiều so với các nước trong khu vực.
Theo nghiên cứu của nhóm chuyên gia kinh tế có uy tín, dưới tác động của AFTA
trong thời gian tới sẽ có sự chuyển dịch vốn đầu tư vào các ngành sử dụng nhiều công nhân
như ngành dệt, may mặc từ Malaysia, Thái Lan sang Philipin, Inđônêsia, Việt Nam là những
nơi có giá công nhân tương đối rẻ.
Ví dụ: Lương lao động dệt may của các nước ASEAN
Tên nước Lương lao động dệt may USD/giờ
1. Việt Nam 0,18
2. Thái Lan 0,92
3. Philipin 0,67
4. Inđônêsia 0,24
5. Malaysia 0,95
6. Singapore 3,90
74
+ Bên cạnh những tác động tích cực thì tham gia vào AFTA cũng có những tác động
không thuận lợi đến nền kinh tế Việt Nam:
- So với các nước thành viên ASEAN Việt Nam là một trong những nước có trình độ
phát triển thấp, do công nghệ sản xuất vốn thấp hơn, lại là nước mở cửa kinh tế sau. Hơn
nữa các nước ASEAN lại có những lợi thế tương tự như Việt Nam, điều đó gây rất nhiều
khó khăn cho các doanh nghiệp nước ta trong việc đối phó với cạnh tranh và thâm nhập thị
trường thế giới và khu vực. Cho nên nếu không xây dựng một chiến lược phù hợp với tiến
trình thực hiện cắt giảm thuế quan theo chương trình CEPT thì sẽ làm cho nhiều doanh
nghiệp Việt Nam bị phá sản, nạn thất nghiệp sẽ gia tăng.
- Tham gia vào chương trình cắt giảm thuế CEPT thì một số hàng hóa của Việt Nam
như dầu thực vật, xi măng, dược phẩm, đồ nhựa, cao su, hàng da, hàng dệt, hàng điện tử …
là những mặt hàng chịu sự cạnh tranh gay gắt nhất với hàng cùng loại của nước khác. Ngoài
ra với trình độ công nghệ thấp, trình độ quản lý yếu, năng suất lao động thấp sẽ làm cho
hàng hóa của Việt Nam có chất lượng thấp, giá thành cao, do đó rất có thể sẽ bị đánh bại
ngay trên thị trường nội địa.
- Mở cửa kinh tế để xây dựng AFTA sẽ làm cho nền kinh tế Việt Nam bị tác động xấu
bởi sự biến đổi không thuận lợi của các nước trong khu vực.
- Do các mặt hàng xuất khẩu của Việt Nam chủ yếu là hàng nông sản chưa qua chế
biến là những mặt hàng giảm thuế chậm, trong khi đó hàng nhập khẩu của Việt Nam từ các
nước ASEAN chủ yếu là những hàng công nghiệp thuộc danh mục giam thuế nhanh vì vậy
nếu chậm đổi mới cơ cấu kinh tế thì khi tham gia vào AFTA lợi ích của nước ta sẽ ở mức thấp.
- Khi tham gia vào AFTA thì các sản phẩm của nước thành viên ASEAN đưa vào Việt
Nam sẽ được hưởng thuế thấp vì vậy nếu không tích cực cải thiện môi trường đầu tư, giảm bớt
thủ tục hành chính, nâng cấp cơ sở hạ tầng … thì vốn đầu tư nước ngoài vào Việt Nam sẽ
giảm sút do các nhà đầu tư nước ngoài sẽ đổ vốn vào các nước khác trong khối.
4.3. QUAN HỆ KINH TẾ QUỐC TẾ CỦA VIỆT NAM
4.3.1. Tiến trình tự do hóa đơn phương
Kể từ khi tiến hành công cuộc đổi mới nền kinh tế, Việt Nam đã chuyển dần từ nền
kinh tế kế hoạch hóa tập trung sang nền kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa với
những biện pháp cải cách quan trọng về giá – lương - tiền, xác lập chế độ một giá, giảm
thiểu và xóa bỏ dần chế độ độc quyền ngoại thương, mở rộng quyền kinh doanh doanh
nghiệp, thực hiện khoán sản phẩm trong nông nghiệp, cải cách kinh tế nhà nước, đẩy mạnh
thu hút đầu tư nước ngoài, phát triển kinh tế tập thể, kinh tế tư nhân…từng bước mở cửa
thị trường và tạo điều kiện quan trọng để nền kinh tế Việt Nam hội nhập kinh tế quốc tế
từng bước từ song phương, tiểu khu vực, khu vực đến liên khu vực và toàn cầu.
4.3.2. Tham gia vào các thể chế liên kết
Tháng 5/1994, Việt Nam tham gia chính thức Hội đồng hợp tác Kinh tế Thái Bình
Dương (PECC).
Việt Nam tham gia Hiệp hội các quốc gia Đông Nam Á (ASEAN) và tham gia Khu
vực mậu dịch tự do ASEAN (AFTA) từ năm 1996.
Tháng 3/1996, Việt Nam tham gia Diễn đàn Á – Âu (ASEM) với tư cách là một
trong những thành viên sáng lập.
75
Tháng 11/1998, Việt Nam trở thành thành viên chính thức của Diễn đàn Hợp tác
Kinh tế Châu Á – Thái Bình Dương (APEC). Đây là một cơ chế tự nguyện, chiếm hơn
80% kim ngạch buôn bán, 2/3 đầu tư và hơn 50% ODA của Việt Nam.
Việt Nam chính thức nộp đơn xin gia nhập WTO tháng 1/1995 và đã trở thành
thành viên chính thức của tổ chức này vào 11/1/2007.
Từ đầu năm 2002, Việt Nam cùng các nước ASEAN đàm phán với Trung Quốc
thành lập Khu vực mậu dịch tự do ASEAN – Trung Quốc (ACFTA).
Tháng 9/2002, tại Bru-nây, ASEAN, Úc và Niu-di-lân đã ký tuyên bố chung thiết
lập quan hệ đối tác gần gũi giữa hai bên.
Tháng 10/2004, tại Viên-chăn, ASEAN, Úc, Niu-di-lân đã ra tuyên bố chung
ASEAN – CER chuẩn bị đàm phán Hiệp định khu vực mậu dịch tự do ASEAN – Úc – Niu-
di-lân (AFTA – CER FTA) trong thời gian 2 năm kể từ năm 2005.
Tháng 11/2002, các nhà lãnh đạo ASEAN và Nhật Bản đã nhất trí thiết lập đối tác
kinh tế toàn diện trong đó có Khu vực mậu dịch tự do ASEAN - Nhật Bản.
Tháng 11/2003, ASEAN và Ấn Độ đã ký Hiệp định khung về hợp tác kinh tế toàn
diện ASEAN – Ấn ĐỘ nhất trí thành lập Khu vực mậu dịch tự do giữa hai bên vào
2012/2016/2017.
Liên kết kinh tế ASEAN – Hoa Kỳ được bắt đầu bằng việc Tổng thống Mỹ đưa ra
“Sáng kiến vì sự năng động của ASEAN” tại Hội nghị cấp cao APEC ở Mê-hi-cô tháng
10/2002. Các bên nhất trí đàm phán ký Hiệp định thuận lợi hóa Thương mại và đầu tư
ASEAN – Hoa Kỳ và các hiệp định thương mại tự do song phương giữa Hoa Kỳ với từng
nước ASEAN.
Liên kết kinh tế giữa ASEAN với các nước Đông Bắc Á đang được xúc tiến với
một chương trình trên 30 biện pháp ngắn hạn và trung hạn để thành lập Khu vực Mậu dịch
tự do Đông Á gồm các nước ASEAN và các nước Đông Bắc Á do Nhóm Nghiên cứu tầm
nhìn Đông Á đề xuất.
4.3.3. Tham gia vào các liên kết kinh tế song phương
Năm 2000, Việt Nam đã ký kết Hiệp định thương mại với Hợp chủng quốc Hoa Kỳ
dựa trên những nguyên tắc cơ bản của WTO. Hiệp định bắt đầu có hiệu lực từ tháng
12/2001. Việt Nam cũng đã nghiên cứu và thúc đẩy khả năng đàm phán hiệp đinh thương
mại song phương với một số nước khác như: Nga, EU, Nhật Bản..
4.3.4. Tham gia liên kết kinh tế khu vực
Đồng thời với việc tham gia vào các liên kết song phương và đa phương đã nêu,
Việt Nam cũng đã tham gia vào các liên kết khu vực như Hợp tác Tiểu vùng sông Mê-
kông (GMS), Hành lang Đông – Tay, Tam giác phát triển Việt Nam – Lào – Campuchia.
Tháng 5/2004, Việt Nam đã tham gia Tổ chức Chiến lược hợp tác kinh tế gồm 5 nước là
Thái Lan, Lào, Campuchia, Myanmar và Việt Nam.
Các quá trình tham gia của Việt Nam vào các liên kết trên đây thể hiện tiến trình
hội nhập kinh tế quốc tế của Việt Nam từ góc độ Chính phủ. Đối với các doanh nghiệp
Việt Nam, quá trình hội nhập kinh tế quốc tế được thể hiện ở việc gia tăng các hoạt động
thương mại, đầu tư và dịch vụ từ trong nước ra nước ngoài và từ nước ngoài vào trong
76
nước như các hoạt động xuất - nhập khẩu, gia công quốc tế, thu hút đầu tư nước ngoài phát
triển các hoạt động dịch vụ quốc tế như giao thông vận tải, tài chính – ngân hàng... Chính
sự gia tăng của các giao dịch kinh tế và kinh doanh này làm cho độ mở nền kinh tế Việt
Nam tăng lên. Điều đó thể hiện mức độ hội nhập ngày càng sâu của nền kinh tế Việt Nam
vào nền kinh tế thế giới được khởi đầu bằng việc phê chuẩn các cam kết kinh tế quốc tế.
CÂU HỎI ÔN TẬP
1. Trình bày khái niệm, nguyên nhân hình thành liên kết kinh tế quốc tế?
2. Phân tích những đặc trưng cơ bản của liên kết kinh tế quốc tế?
3. Phân tích vai trò của liên kết kinh tế quốc tế?
4. Trình bày các hình thức liên kết kinh tế quốc tế?
5. Trình bày những hiểu biết về WTO? Hãy cho biết những thuận lợi và khó khăn của
kinh tế Việt Nam khi gia nhập WTO?
6. Trình bày những hiểu biết về IMF, WB, ADB, ASEAN? Vai trò của các tổ chức
này đối với công cuộc phát triển kinh tế của Việt Nam?
7. Trình bày những hiểu biết về AFTA? Cho biết tác động của AFTA đến nền kinh tế
Việt Nam?
8. Trình bày quan hệ kinh tế quốc tế của Việt Nam?
TÀI LIỆU THAM KHẢO
1. Đảng cộng sản Việt Nam – Văn kiện Đại hội Đảng lần thứ VI, VII, VIII, IX, X, Nghị quyết
số 07/NQ-TW của Bộ Chính trị ngày 27/11/2001 về hội nhập kinh tế quốc tế
2. PGS.TS. Đỗ Đức Bình, TS. Nguyễn Thường Lạng (Chủ biên), Giáo trình Kinh tế quốc tế,
Nhà xuất bản Lao động – Xã hội, Hà Nội, 2004
3. PGS.TS. Đỗ Đức Bình, TS. Bùi Anh Tuấn (Chủ biên), Kinh tế học quốc tế, Nhà xuất bản
Thống kê, Hà Nội, 2002
4. TS. Đinh Xuân Quý, Kinh tế Việt Nam trước thềm hội nhập, Nhà xuất bản Thống kê, 2005
5. GS.TS Võ Thanh Thu, Giáo trình Quan hệ kinh tế quốc tế, Nhà xuất bản Thống kê, 2003
6. Giáo trình kinh tế quốc tế, Đại học Kinh tế quốc dân, 2002
7. Giáo trình Kinh tế đối ngoại Việt Nam, Học viện Quan hệ quốc tế
8. Giáo trình Quan hệ kinh tế quốc tế, Học viện Quan hệ quốc tế
Các file đính kèm theo tài liệu này:
- copy_of_tap_bai_giang_kinh_te_quoc_te_069.pdf