Trong tư tưởng Hồ Chí Minh, luyện
tập thể dục thể thao là biện pháp rèn
luyện thân thể không chỉ có tác dụng giữ
gìn, nâng cao sức khỏe của thể lực mà
còn tăng cường sức mạnh tinh thần.
Mục đích của thể dục thể thao là nhằm
đạt được một cơ thể khỏe mạnh, đẩy lùi
bệnh tật, không ốm đau, có sức khỏe
bền bỉ, dẻo dai trong hoạt động và làm
việc, nâng cao ý chí và nghị lực. Quan
điểm đó của Người mang ý nghĩa mới
mẻ, cao đẹp, định hướng cho sự hình
thành và phát triển nền thể dục thể thao
cách mạng của nước ta kể từ sau ngày
cách mạng Tháng Tám thành công.
9 trang |
Chia sẻ: yendt2356 | Lượt xem: 447 | Lượt tải: 0
Bạn đang xem nội dung tài liệu Tư tưởng Hồ Chí Minh về bồi dưỡng và nâng cao sức khỏe của con người, để tải tài liệu về máy bạn click vào nút DOWNLOAD ở trên
Tư tưởng Hồ Chí Minh về bồi dưỡng và nâng cao sức khỏe của con người
45
TƯ TƯỞNG HỒ CHÍ MINH VỀ BỒI DƯỠNG
VÀ NÂNG CAO SỨC KHỎE CỦA CON NGƯỜI
LÊ THỊ HƯƠNG *
Tóm tắt: Hồ Chí Minh là một nhà tư tưởng lớn của dân tộc Việt Nam. Trong di
sản lý luận của Người, tư tưởng về bồi dưỡng và nâng cao sức khỏe con người,
chứa đựng những giá trị khoa học vô cùng to lớn. Tư tưởng đó gắn với các tư
tưởng về giải phóng và phát triển con người, phát triển xã hội. Bài viết phân tích tư
tưởng của Hồ Chí Minh về sức khỏe và vai trò của sức khỏe con người đối với sự
phát triển xã hội, về biện pháp nhằm bồi dưỡng và nâng cao sức khỏe con người.
Từ khóa: Tư tưởng Hồ Chí Minh, bồi dưỡng và nâng cao sức khỏe con người.
1. Sức khỏe và vai trò của sức khỏe
con người đối với sự phát triển xã hội
Chúng ta đều biết trong thang bậc giá
trị cuộc sống thì sức khỏe con người
thuộc vào nhóm được ưu tiên nhất. Kể
từ khi con người còn là thai nhi trong
bụng mẹ đến khi sinh ra, lớn lên và
trưởng thành rồi tuổi cao, sự sống còn
và phát triển của con người tùy thuộc
trước hết vào yếu tố sức khỏe. Sức khỏe
là yêu cầu cần thiết và tất yếu của con
người phát triển toàn diện.
Theo Hồ Chí Minh “khí huyết lưu
thông, tinh thần đầy đủ, như vậy là
khỏe”(1). Khí huyết lưu thông nghĩa là
cơ thể không ốm đau, bệnh tật, có điều
kiện tăng cường các tố chất thể lực. Nói
cách khác, đó là sức khỏe của thể chất.
Tinh thần đầy đủ tức là khí chất sung
mãn, năng động, hăng hái, dẻo dai, linh
hoạt. Sức khỏe của thể chất và sức khỏe
của tinh thần hợp thành sức khỏe của
con người. Như vậy, trong tư tưởng Hồ
Chí Minh, sức khỏe của con người
không chỉ là sức mạnh về cơ bắp mà
còn có sự dẻo dai, linh hoạt của hệ thần
kinh, của ý chí và nghị lực. Trước
Tuyên ngôn Alma Ata của Tổ chức Y tế
thế giới gần nửa thế kỷ, Hồ Chí Minh
đã có quan niệm đầy đủ và khoa học về
sức khỏe.(1)
Với tầm nhìn xa, trông rộng, với tư
duy biện chứng, trong suốt cuộc đời
hoạt động cách mạng của mình, Hồ Chí
Minh luôn coi sức khỏe của con người
là yếu tố rất quan trọng đối với cuộc
sống của mỗi cá nhân, là tài sản quý
báu, là hạnh phúc của mỗi người. Người
từng nói: ở đời không ốm đau chính là
(*) Thạc sĩ, Trường Đại học Tây Bắc.
(1) Hồ Chí Minh (1995) Toàn tập, tập 4, Nxb
Chính trị quốc gia, Hà Nội, tr. 212.
Tạp chí Khoa học xã hội Việt Nam, số 3(76) - 2014
46
tiên thật sự. Không chỉ có vậy, sức khỏe
con người còn là yếu tố vô cùng quan
trọng trong cuộc sống của cả cộng đồng;
nó còn là một trong những yếu tố tiền đề
ảnh hưởng to lớn đối với sự nghiệp xây
dựng nước nhà giàu mạnh và hưng
thịnh. Trong tư tưởng của Người, khi
mọi người dân khỏe mạnh thì cả nước
khỏe mạnh, sức khỏe của toàn dân là
sức mạnh của cả nước, là nhân tố to lớn
thực hiện thành công công cuộc kháng
chiến và kiến quốc. Người chỉ rõ: “mỗi
một người dân yếu ớt, tức là cả nước
yếu ớt, mỗi một người dân mạnh khỏe
tức là cả nước mạnh khỏe”(2); “Dân
cường thì quốc thịnh”(3). Tư tưởng này
của Người được thể hiện một cách cụ
thể ở trong mỗi hoàn cảnh cụ thể. Ở hậu
phương, con người có khỏe mạnh thì
mới sản xuất ra nhiều của cải vật chất
để đáp ứng nhu cầu của bản thân, gia
đình và xã hội, “sức càng khỏe thì lao
động sản xuất càng tốt”(4), “giữ gìn dân
chủ, xây dựng nước nhà, gây đời sống
mới việc gì cũng cần có sức khỏe mới
làm thành công”(5); “sức khỏe của cán
bộ và nhân dân được đảm bảo... thì kiến
quốc càng mau thành công”(6). Ở tiền
tuyến, con người khỏe mạnh để chiến
đấu, “sức khỏe của cán bộ và nhân dân
được đảm bảo... thì kháng chiến càng
nhiều thắng lợi”(7). Trong lịch sử,
những người theo chủ nghĩa nhân văn
phương Tây cũng đề cao vẻ đẹp của thể
chất; cùng với đó, họ khởi xướng giáo
dục thể chất quốc dân. Nhưng họ chưa
đạt tới tầm tư tưởng về vai trò của sức
khỏe con người đối với sự phát triển
của đất nước như Hồ Chí Minh.(7)
Quan điểm về vai trò sức khỏe của
con người đối với sự phát triển xã hội
của Hồ Chí Minh thể hiện triết lý nhân
sinh cao đẹp. Triết lý đó xuất phát từ
con người, do con người và vì con
người. Giải phóng dân tộc và xây dựng
đất nước cũng chính là hướng đến con
người, giải phóng và phát triển con
người toàn diện. Chính vì vậy, trong
Văn kiện Đại hội Đảng lần thứ III do Hồ
Chí Minh đứng đầu Ban soạn thảo đã
chỉ rõ: con người là vốn quý của chế độ
xã hội chủ nghĩa. Bảo vệ và bồi dưỡng
sức khỏe con người là mục tiêu cao quý
của chế độ mới. Ở đây, bồi dưỡng và
nâng cao sức khỏe con người được Hồ
Chí Minh xác định là một trong những
nhiệm vụ quan trọng, thể hiện tính ưu
việt và bản chất của chế độ xã hội mới -
xã hội chủ nghĩa.
2. Biện pháp nhằm bồi dưỡng và
nâng cao sức khỏe của con người
Kế thừa và phát triển sáng tạo chủ
nghĩa Mác - Lênin về con người và xây
dựng con người, Hồ Chí Minh không
chỉ quan tâm xây dựng con người về
(2),,(3) Sđd., tập 4, tr. 212.
(4) Sđd., tập 10, tr. 322
(5) Sđd., tập 4, tr. 212.
(6) Sđd., tập 7, tr. 88.
(7) Sđd., tập 7, tr. 88.
Tư tưởng Hồ Chí Minh về bồi dưỡng và nâng cao sức khỏe của con người
47
đạo đức, trí tuệ, năng lực thẩm mỹ, mà
còn rất quan tâm đến bồi dưỡng và
nâng cao sức khỏe của con người.
Trong tư tưởng Hồ Chí Minh, các biện
pháp để bồi dưỡng và nâng cao sức
khỏe con người là:
Thứ nhất, chăm lo và không ngừng
nâng cao đời sống nhân dân. Trong tư
tưởng Hồ Chí Minh, giải phóng con
người thoát khỏi xiềng xích nô lệ, thoát
khỏi sự áp bức, bóc lột, tàn bạo cũng
đồng thời là giải phóng con người thoát
khỏi tình trạng suy thoái về thể chất, suy
nhược và đần độn về tinh thần. Để bảo
vệ và xây dựng nước nhà giàu mạnh thì
cần phải bồi dưỡng và nâng cao sức
khỏe con người. Thực chất của việc bồi
dưỡng và nâng cao sức khỏe của con
người là quan tâm đến đời sống vật chất
và đời sống tinh thần của nhân dân.
Thực tế cho thấy, muốn duy trì sự tồn
tại và phát triển con người về mặt sinh
học, trước hết cần phải đáp ứng những
nhu cầu vật chất cơ bản, như ăn, ở, mặc,
đi lại... Theo đó, chăm lo đến đời sống
của con người, trước hết là phải làm cho
con người được ăn no, mặc ấm. Do vậy,
với Người, nhiệm vụ hàng đầu của
chính quyền cách mạng là cải thiện đời
sống của nhân dân, là “Làm cho nhân
dân có ăn. Làm cho nhân dân có mặc.
Làm cho nhân dân có chỗ ở”(8). Mục
đích của việc làm này chính là biện pháp
chủ động đưa đời sống nhân dân thoát
khỏi đói nghèo do hậu quả cai trị và bóc
lột của thực dân, đế quốc để lại. Bởi
thực tế cho thấy, sự suy kiệt về thể chất,
sự thiếu hụt về năng lượng sống do đói
nghèo có thể làm méo mó nhân cách con
người. Ngay trong những năm đầu khi
chính quyền cách mạng mới được thành
lập cũng như trong cuộc kháng chiến
chống thực dân Pháp và đế quốc Mỹ, Hồ
Chí Minh luôn nhấn mạnh đến sự cần
thiết phải nâng cao dần mức sống của
nhân dân, “làm cho đời sống của nhân
dân dồi dào hơn”(9) để tăng cường sức
khỏe. Người thường xuyên nhắc nhở
cán bộ, đảng viên các cấp, các ngành
phải quan tâm đến đời sống vật chất của
nhân dân, từ các cháu nhi đồng đến các
cụ phụ lão, các gia đình thương binh liệt
sĩ và đồng bào ở những vùng bị bắn phá
trong các cuộc chiến tranh, bị thiên tai...
Người căn dặn “chính sách của Đảng và
Chính phủ phải hết sức chăm nom đến
đời sống của nhân dân. Nếu dân đói là
Đảng và Chính phủ có lỗi; nếu dân rét là
Đảng và Chính phủ có lỗi; nếu dân ốm
là Đảng và Chính phủ có lỗi”(10).
Sức khỏe của thể chất phát huy sức
mạnh của tinh thần, nhưng ngược lại
sức mạnh của tinh thần cũng có tác
dụng thúc đẩy sự tăng thêm sức khỏe
của thể chất. Tinh thần khỏe mạnh làm
cho thể chất khỏe khoắn, thần kinh linh
(8) Sđd., tập 8, tr. 512.
(9) Sđd., tập 7, tr. 341.
(10) Sđd., tập 7, tr. 572.
Tạp chí Khoa học xã hội Việt Nam, số 3(76) - 2014
48
hoạt. Tinh thần yếu ớt, thấp kém sẽ tác
động xấu đến thể chất của con người.
Nhận thấy mối quan hệ biện chứng giữa
thể chất và tinh thần trong sức khỏe của
con người, Hồ Chí Minh cho rằng, để
nâng cao sức khỏe cho con người còn
phải chăm lo đến đời sống tinh thần của
nhân dân. Chăm lo đến đời sống tinh
thần của nhân dân chính là đưa tinh
thần của người dân thoát khỏi sự nhu
nhược, đần độn do chính sách cai trị
của thực dân để lại; làm cho tinh thần
của nhân dân năng động, hăng hái, linh
hoạt, dẻo dai và bền bỉ, có ý chí và nghị
lực. Biện pháp cơ bản nhất mà Hồ Chí
Minh đề cập đến nhằm nâng cao sức
khỏe tinh thần cho nhân dân là xây
dựng nền văn hóa mới của dân tộc.
Trong xây dựng nền văn hóa mới của
dân tộc, Hồ Chí Minh đặc biệt nhấn
mạnh đến việc xây dựng đời sống mới
và nếp sống mới. Trong lối sống mới,
con người phải yêu lao động, biết quý
trọng thời gian, ít ham muốn về chức
quyền - danh - lợi, phải giàu lòng yêu
thương và quý trọng con người. Trong
nếp sống mới, cái gì cũ mà xấu thì phải
bỏ đi, cái gì cũ mà tốt thì giữ lại bổ
sung thêm và phát triển. Xây dựng lối
sống mới và nếp sống mới làm cho tinh
thần của dân tộc - mà trước hết bắt đầu
từ mỗi con người - ngày càng văn minh
và linh hoạt hơn.
Khi đi thăm các bệnh viện, Người
luôn dặn dò các thầy thuốc không chỉ
chữa bệnh cứu người về thể xác, mà còn
phải động viên khích lệ, cảm thông về
mặt tinh thần. Trong thư gửi Hội nghị
Quân y (3 - 1948), Người viết: “người
thầy thuốc chẳng những có nhiệm vụ
cứu chữa bệnh tật mà còn phải nâng đỡ
tinh thần của những người ốm yếu”(11).
Lời căn dặn của Hồ Chí Minh đối với
các thầy thuốc thể hiện tinh thần nhân
văn cao cả, tấm lòng rất mực nhân hậu
vì con người của Người.
Là lãnh tụ của Đảng và là người
đứng đầu Nhà nước, mặc dù bận trăm
công nghìn việc nhưng Người vẫn
thường xuyên quan tâm đến sức khỏe
của nhân dân. Sự quan tâm ấy của Hồ
Chí Minh không chỉ thể hiện qua những
chỉ thị, mà còn thể hiện ở cả những việc
làm cụ thể. Chẳng hạn, trong những
chuyến đi thăm công nhân, bộ đội, học
sinh..., Người đều kiểm tra nơi ăn, chốn
ở của họ xem có đảm bảo dinh dưỡng,
hợp vệ sinh hay không. Trên cơ sở đó
có những chính sách mới hoặc có sự
điều chỉnh chính sách cho phù hợp để
đảm bảo và không ngừng nâng cao đời
sống cho mọi tầng lớp nhân dân. Có thể
nói, hiếm có một vị lãnh tụ nào trên thế
giới lại luôn dành sự quan tâm sát sao
và cụ thể đến việc chăm sóc sức khỏe
cho nhân dân như Hồ Chí Minh.
Thứ hai, tăng cường vệ sinh phòng
bệnh, phát triển y tế và đẩy mạnh các
(11) Sđd., tập 5, tr. 395.
Tư tưởng Hồ Chí Minh về bồi dưỡng và nâng cao sức khỏe của con người
49
phong trào luyện tập thể dục, thể thao
trong quần chúng. Tăng cường vệ sinh
phòng bệnh là một điều kiện vô cùng
quan trọng để phát triển thể lực, sức
khỏe của con người và của cả cộng
đồng. “Phòng bệnh hơn trị bệnh”(12) là
một phương châm cơ bản của việc bảo
vệ và chăm sóc sức khỏe cho nhân dân,
một phương châm của Y học dự phòng
mà Hồ Chí Minh đã chỉ ra cho y tế Việt
Nam và toàn dân ta cần phải thực hiện
triệt để. Vệ sinh phòng bệnh nhằm ngăn
chăn sự xâm nhập trực tiếp hoặc gián
tiếp bệnh tật từ môi trường vào cơ thể.
Để thực hiện tốt vệ sinh phòng bệnh,
theo Hồ Chí Minh, trước hết mỗi người
cần phải nhận thức rằng “sạch sẽ tức là
một phần của đời sống mới. Sạch sẽ thì
ít ốm đau”(13). Người còn nhấn mạnh
rằng, cần phải “làm cho đồng bào hiểu
rõ phải giữ gìn vệ sinh, ăn sạch, uống
sạch, ở sạch thì sức mới khỏe”(14).
Người cũng đề nghị mọi người cần phải
giữ gìn môi trường sống trong sạch, làm
cho không khí trong lành bằng cách
trồng nhiều cây xanh, lấp các ao tù,
nước đọng, tiêu diệt ruồi muỗi và các
côn trùng gây dịch bệnh. Người nói:
“Phải kết hợp việc tiêu diệt ruồi muỗi
với những công tác vệ sinh khác như
diệt chuột, quét dọn nhà cửa, đường sá,
lấp các vũng nước bẩn, v.v”(15), “phải ra
sức tiêu diệt những kẻ địch độc ác là
ruồi muỗi, để tiêu diệt bệnh tật, bảo vệ
sức khỏe của nhân dân”(16). Cùng với đó,
mọi người phải thực hiện “ăn sạch, uống
sạch, ở sạch”(17). Không chỉ có vậy, theo
Hồ Chí Minh, chúng ta cần phải gây
dựng phong trào vệ sinh phòng bệnh
rộng khắp và bền bỉ thì mới có thể giải
quyết tốt vấn đề chăm sóc, bảo vệ và
nâng cao sức khỏe con người. Để hiện
thực hóa quan điểm của mình, Hồ Chí
Minh đã phát động phong trào “Vệ sinh
yêu nước” và được nhân dân ta nhiệt
tình hưởng ứng.
Hồ Chí Minh nhận thấy rất rõ ý nghĩa
của vệ sinh phòng bệnh đối với việc
chăm sóc sức khỏe của nhân dân. Nhận
thức đó của Người không chỉ thể hiện
bằng các quan điểm cụ thể mà còn được
thể hiện bằng các việc làm cụ thể. Cứ
mỗi lần về thăm các địa phương, đến
thăm các cơ quan, trường học, nhà máy,
bệnh viện... trước hết Người đi thăm các
bếp ăn, nhà ăn tập thể, các công trình vệ
sinh. Những nơi giữ được vệ sinh tốt thì
Người khen; còn những nơi chưa giữ
được vệ sinh thì Người nhắc nhở để sửa
chữa và nâng cao ý thức trong việc giữ
gìn vệ sinh. Hồ Chí Minh là người có ý
thức rất cao về việc giữ gìn vệ sinh
(12) Sđd., tập 9, tr. 190.
(13) Sđd., tập 5, tr. 96.
(14) Sđd., tập 10, tr. 321.
(15) Sđd., tập 9, tr. 191.
(16) Sđd., tập 9, tr. 190.
(17) Sđd., tập 10, tr. 322.
Tạp chí Khoa học xã hội Việt Nam, số 3(76) - 2014
50
trong cuộc sống cá nhân và quan tâm
đến giữ vệ sinh trong cộng đồng.
Cùng với việc yêu cầu nhân dân thực
hiện vệ sinh phòng bệnh một cách tích
cực, chủ động, Hồ Chí Minh còn nhấn
mạnh đến việc phát triển y tế để chăm
sóc sức khỏe cho nhân dân. Trong tư
tưởng của Người, để thực hiện tốt vấn
đề này, một mặt, cần phải có đội ngũ
những người thầy thuốc giỏi về chuyên
môn để cứu chữa bệnh tật cho nhân dân;
phải có những người thầy thuốc luôn có
ý thức học tập, nghiên cứu để luôn tiến
bộ, để nâng cao năng lực khám chữa
bệnh cho nhân dân. Mặt khác, người
thầy thuốc cần phải có lương tâm nghề
nghiệp “Lương y phải như từ mẫu”(18).
Theo Người, lương tâm của người thầy
thuốc phải được thể hiện ở việc làm và
thái độ yêu thương người bệnh. Người
chỉ rõ: “cán bộ cần phải yêu thương săn
sóc người bệnh như anh em ruột thịt của
mình, coi họ đau đớn cũng như mình
đau đớn”(19). Mục đích hoạt động của
người thầy thuốc là chữa bệnh cứu
người, vì vậy không nên phân biệt sang
hèn, giàu nghèo, thân sơ, không được
cầu lợi kể công mà căn cứ vào bệnh
nặng, nhẹ, nguy, lành mà sắp xếp việc
cứu chữa. Lúc sinh thời, Hồ Chí Minh
thường xuyên nhắc nhở các cán bộ Đảng
và Nhà nước, các cán bộ y tế phải quan
tâm chăm sóc sức khỏe nhân dân, đặc
biệt là các cụ già, trẻ em, những người
nghèo vùng xa xôi hẻo lánh, bộ đội và
thương binh... Bên cạnh đó, Người còn
cho rằng, để chăm sóc tốt sức khỏe cho
nhân dân, ngành y tế phải tìm mọi cách
chế tạo được nhiều loại thuốc mới, có
hiệu quả, hoặc nghĩ ra cách gì mới làm
cho ngành y tế tiến bộ, nhân viên y tế
cần phải nâng cao y đức. Người khuyến
khích “người nào hoặc bộ phận nào tìm
được, chế tạo được một thứ thuốc mới
có hiệu quả hoặc nghĩ ra cách gì mới
làm cho việc y tế tiến bộ mau chóng hơn
thì sẽ được trọng thưởng”(20).
Coi con người là vốn quý của xã hội,
trong tư tưởng về nâng cao sức khỏe con
người, Hồ Chí Minh rất chú trọng đến
việc luyện tập thể dục thể thao. Người
coi đây là biện pháp tiện lợi, dễ làm, có
hiệu quả và có tác dụng to lớn đối với
việc nâng cao thể lực, bảo vệ sức khỏe
của con người, phục vụ cho sự nghiệp
kháng chiến, kiến quốc. Người nhấn
mạnh: “Muốn giữ gìn sức khỏe thì nên
thường xuyên tập thể dục, thể thao”(21).
Theo Người, việc tập thể dục, thể thao
thường xuyên với những loại hình và
phương pháp thích hợp sẽ giúp con
người luôn dẻo dai về sức khỏe, sảng
khoái về tinh thần, luôn năng động,
hăng hái, ham học, ham làm. Trong tư
(18) ,(19) Sđd., tập 7, tr. 476.
(20) Sđd., tập 5, tr. 396.
(21) Sđd., tập 10, tr.116.
Tư tưởng Hồ Chí Minh về bồi dưỡng và nâng cao sức khỏe của con người
51
tưởng của Người, việc luyện tập thể dục
thể thao không phải là thứ tiêu khiển
dành riêng cho những kẻ phong lưu mà
nó còn trở thành một hoạt động chung
của quần chúng. Đó chính là sự khác
biệt giữa chế độ mới và cũ. Người chỉ
rõ: “dưới chế độ tư bản và phong kiến,
thể thao và thể dục là một thứ tiêu khiển
dành riêng cho những kẻ “phong lưu”.
Dưới chế độ dân chủ, thể thao và thể
dục thành hoạt động của quần chúng
nhằm mục đích làm tăng sức khỏe của
nhân dân”(22). Người cho rằng, luyện tập
thể dục thể thao là một biện pháp không
tốn kém, trong điều kiện bình thường, ai
cũng có thể thực hiện được. Trong tư
tưởng của Người, luyện tập thể dục thể
thao - ít nhất cũng là bài thể dục buổi
sáng - đầy đủ và đúng động tác một
cách thường xuyên cũng làm tăng dần
các yếu tố thể lực và tinh thần. Theo
Người “Mỗi ngày lúc ngủ dậy, tập một
ít thể dục, ngày nào cũng tập thì khí
huyết lưu thông, tinh thần đầy đủ”(23).
Nhận thấy tác dụng to lớn của biện pháp
rèn luyện thân thể đối với sức khỏe của
con người, trong chương trình Việt
Minh năm 1941, Hồ Chí Minh đã nêu ra
chủ trương khuyến khích và giúp đỡ nền
thể dục quốc dân làm cho nòi giống
ngày thêm mạnh. Chủ trương này của
Người có tính cương lĩnh trong xúc tiến
việc hình thành và phát triển nền thể dục
thể thao mới ở nước ta. Ngay sau ngày
đọc Tuyên ngôn độc lập không lâu, vào
ngày 30 tháng 01 năm 1946, Chủ tịch
Hồ Chí Minh đã ký Sắc lệnh số 14 - SL
thành lập Nha thể dục Trung ương
(thuộc Bộ Thanh niên lúc bấy giờ),
trong đó chỉ rõ: xét vấn đề thể dục rất
cần thiết để tăng bổ sức khỏe quốc dân
và cải tạo giống nòi Việt Nam. Có thể
nói, sự ra đời của Sắc lệnh số 14 thể
hiện mục tiêu có tính chiến lược về phát
triển con người Việt Nam trong tư tưởng
Hồ Chí Minh. Sau khi Nha thể dục
Trung ương ra đời, vào ngày 27 tháng
03 năm 1946, Hồ Chí Minh ra lời kêu
gọi toàn dân tập thể dục: “luyện tập thể
dục, bồi bổ sức khỏe là bổn phận của
mỗi một người dân yêu nước. Việc đó
không tốn kém, khó khăn gì. Gái trai,
già trẻ, ai cũng nên làm và ai cũng làm
được... Tôi mong đồng bào ta ai cũng cố
gắng tập thể dục. Tự tôi, ngày nào cũng
tập”(24). Lời kêu gọi toàn dân tập thể dục
thể thao của Hồ Chí Minh xuất phát từ
nhận thức “Dân cường thì nước thịnh”
của Người. Cùng với lời kêu gọi toàn
dân luyện tập thể dục thể thao nhằm
nâng cao sức khỏe, Hồ Chí Minh còn
chủ trương “phát triển phong trào thể
(22) Trương Quốc Uyên (2005), Tư tưởng Hồ Chí
Minh về thể dục thể thao, Nxb Thể dục thể thao,
tr. 107.
(23) Hồ Chí Minh (1995), Toàn tập, tập 4, Nxb
Chính trị quốc gia, Hà Nội, tr. 212.
(24) Sđd., tập 4, tr. 212.
Tạp chí Khoa học xã hội Việt Nam, số 3(76) - 2014
52
dục thể thao rộng khắp”(25), và coi luyện
tập thể dục, bồi bổ sức khỏe là bổn phận
của mỗi người dân yêu nước. Một thời
gian sau phong trào “Khỏe vì nước”
(một phong trào thể dục thể thao yêu
nước do đích thân Hồ Chí Minh phát
động) đã được nhân dân nhiệt tình
hưởng ứng. Đây là lần đầu tiên ở nước
ta dấy lên một phong trào thể dục thể
thao có tính chất đại chúng, vì sức khỏe
của nhân dân, vì sự nghiệp kháng chiến
kiến quốc.
Trong tư tưởng Hồ Chí Minh, luyện
tập thể dục thể thao là biện pháp rèn
luyện thân thể không chỉ có tác dụng giữ
gìn, nâng cao sức khỏe của thể lực mà
còn tăng cường sức mạnh tinh thần.
Mục đích của thể dục thể thao là nhằm
đạt được một cơ thể khỏe mạnh, đẩy lùi
bệnh tật, không ốm đau, có sức khỏe
bền bỉ, dẻo dai trong hoạt động và làm
việc, nâng cao ý chí và nghị lực. Quan
điểm đó của Người mang ý nghĩa mới
mẻ, cao đẹp, định hướng cho sự hình
thành và phát triển nền thể dục thể thao
cách mạng của nước ta kể từ sau ngày
cách mạng Tháng Tám thành công.
Hồ Chí Minh là một trong số ít
những lãnh tụ đề cập nhiều nhất đến
bảo vệ và nâng cao sức khỏe cho nhân
dân. Những quan điểm của Người trên
lĩnh vực này có tác động tích cực trong
việc phát triển con người toàn diện; có
ảnh hưởng to lớn đến đường lối, chính
sách của Đảng trong việc bồi dưỡng,
nâng cao sức khỏe cho con người nhằm
đáp ứng yêu cầu của thực tiễn nước ta
hiện nay.
Trong giai đoạn hiện nay, kế thừa tư
tưởng Hồ Chí Minh, Đảng ta luôn coi
sức khỏe là vốn quý nhất của mỗi con
người và toàn xã hội, là nhân tố quan
trọng trong sự nghiệp xây dựng và bảo
vệ Tổ quốc. Nhằm nâng cao sức khỏe
của nhân dân, Đảng ta đã đẩy mạnh
việc thực hiện các chương trình xóa
đói, giảm nghèo nhằm nâng cao đời
sống vật chất của nhân dân. Đồng thời,
Đảng ta cũng đề xướng và đẩy mạnh
các phong trào thể dục thể thao, phát
động toàn dân luyện tập thể dục thể
thao; phát triển giáo dục thể chất trong
nhà trường để nâng cao sức khỏe và
tầm vóc con người Việt Nam. Trên tinh
thần vì sức khỏe của nhân dân, mạng
lưới y tế cũng ngày càng được mở rộng
với nhiều chính sách như bảo hiểm y tế,
trợ giúp khám chữa bệnh cho người
nghèo, người có công với cách mạng...,
đảm bảo cho mọi người dân được khám
chữa bệnh khi ốm đau. Cùng với đó,
các hoạt động văn hóa cũng ngày càng
được mở rộng nhằm tăng cường sự
thoải mái và linh hoạt của tinh thần
người Việt Nam.(25)
(25) Sđd., tập 10, tr. 116.
Tư tưởng Hồ Chí Minh về bồi dưỡng và nâng cao sức khỏe của con người
53
Các file đính kèm theo tài liệu này:
- 23249_77726_1_pb_5614_2009630.pdf