IV. Chương trình con
Thực hiện một số đoạn mã chương trình nào đó.
Fortran 90 có hai loại chương trình con:
SUBROUTINE
Kết quả được trả lại trên các đối số của chương trình con.
Sử dung lệnh CALL để gọi đến chương trình con.
FUNCTION
Tương tự như nhưng kết quả được trả lại trên tên của chương trình.
Tên hàm được đặt trong các biểu thức bên vế phải của phép gán.
Khi nào thì sử dụng chương trình con?
Loại chương trình con cần viết là SUBROUTINE hay FUNCTION ?
Số các đối số càng ít càng tốt
46 trang |
Chia sẻ: nguyenlam99 | Lượt xem: 880 | Lượt tải: 0
Bạn đang xem trước 20 trang tài liệu Tin học cơ sở - Chương 3: Tóm lược một số ngôn ngữ lập trình, để xem tài liệu hoàn chỉnh bạn click vào nút DOWNLOAD ở trên
Ngo Van Thanh, IOP
11/2011
Chương 3: Tóm lược một số ngôn ngữ lập trình
(LT: 5, TH:5)
Ngôn ngữ lập trình Fortran
Ngôn ngữ lập trình C/C++
3.1 Ngôn ngữ lập trình Fortran
Tham khảo :
So sánh tốc độ tính toán:
Tính toán song song (MPI)
functionality F90 F77 C++ C
Tính toán số 1 2 3 4
Tính toán dữ liệu song song 1 3 3 3
Dữ liệu trừu tượng 1 4 2 3
Lập trình hướng đối tượng 2 4 1 3
Lập trình hàm 1 4 2 3
Trung bình 1.2 3.4 2.2 3.2
Compiler Time (sec)
F90 1339.91
F77 1550.14
C++ 2797.00
Ví dụ:
MODULE Triangle_Operations
IMPLICIT NONE
CONTAINS
FUNCTION Area(a,b,c)
REAL :: Area ! function type
REAL, INTENT(IN) :: a, b, c
REAL :: theta, height
theta=ACOS((a**2+b**2-c**2)/(2.0*a*b))
height=a*SIN(theta); Area=0.5*b*height
END FUNCTION Area
END MODULE Triangle_Operations
!
PROGRAM Triangle
USE Triangle_Operations
IMPLICIT NONE
REAL :: x, y, z
PRINT*, 'Welcome, please enter the&
& lengths of the 3 sides.'
READ*, x, y, z
PRINT*,'Triangle''s area: ',Area(x,y,z)
END PROGRAM Triangle
I.1. Lập trình Fortran 90
Kiểu mã nguồn:
Không phân biệt chữ hoa và chữ thường
Để dễ đọc chương trình nguồn :
Luôn sử dụng câu lện: IMPLICIT NONE.
Từ khoá, tên hàm nên viết hoa
Các khối câu lệnh nên viết lùi vào 1 hoặc 2 dấu cách (space).
Tên của các chương trình con nên viết đầy đủ sau câu lệnh END.
Từ khoá cho các đối số là tuỳ chọn.
FUNCTION Area(a,b,c)
REAL :: Area ! function type
REAL, INTENT(IN) :: a, b, c
REAL :: theta, height
theta=ACOS((a**2+b**2-c**2)/(2.0*a*b))
height=a*SIN(theta); Area=0.5*b*height
END FUNCTION Area
Mã nguồn kiểu tự do:
Độ dài tối da trên mỗi dòng : 132 ký tự.
Chú thích : ‘!’
Nỗi các dòng lệnh: `&'
Phân cách giữa các câu lệnh : ‘;’
theta=ACOS((a**2+b**2-c**2)
& /(2.0*a*b)) ! Angle \theta
PRINT*, 'Welcome, please enter the&
& lengths of the 3 sides.'
height=a*SIN(theta); Area=0.5*b*height
Mã nguồn kiểu cố định (F77)
Chú thích : ‘!’ hoặc ‘c’ tại cột đầu tiên.
Nhãn lệnh được đặt từ cột thứ 2 đến cột thứ 5
Nỗi các dòng lệnh: `&' tại cột thứ 6.
Độ dài tối da trên mỗi dòng : 72 ký tự; câu lệnh bắt đầu từ cột thứ 7
Tập ký tự:
Chữ và số:
a-z, A-Z, 0-9 and _
Các ký hiệu
Symbol Description Symbol Description
space = Equal
+ Plus > Greater than
- Minus < Less than
* Asterisk ( Left paren
/ Slash ) Right paren
. Period & Ampersand
, Comma % Percent
‘ Single quote ! Shriek
“ Double quote ? Question mark
: Colon $ Dolla
; semicolon
Chú thích:
Tất cả mọi ký tự phía sau dấu “!” đều là phần chú thích.
!
! Function to calculate the area of a triangle
!
FUNCTION Area(a,b,c)
REAL, INTENT(IN) :: a, b, c ! Three side of the triangle
Dâu “!” nằm trong chuỗi ký tự đặt giữa dẫu “ ” hoặc ‘ ’ không phải là chú thích
PRINT*, “Thank you for your attention!!!”
Tên (biến, hằng số, hàm số)
Bắt đầu phải là một ký tự (a-z).
Chỉ được sử dụng các chữ, số, dấu gạch dưới.
Độ dài tối đa là 32.
REAL :: 1x ! Not valid
CHARACTER(LEN=8) :: user_name ! Valid name
CHARACTER(LEN=8) :: user name ! Not valid
I.2. Đối tượng dữ liệu:
Kiểu có sẵn (kiểu trong)
Character: CHARACTER
Boolean : LOGICAL
Numeric :
REAL (and DOUBLE PRECISION)
INTEGER
COMPLEX
CHARACTER(LEN=20) :: fullname ! String
LOGICAL :: mathematician = .TRUE. ! Boolean : .TRUE. or .FALSE.
REAL :: area ! Real
DOUBLE PRECISION :: length ! Double precision
REAL*8 :: length ! Double precision
INTEGER :: index ! Integer
COMPLEX :: comp_num ! x + iy
Khai báo kiểu số và kiểu logic
Syntax:
[,] :: [=]
[] : tuỳ chọn
: các kiểu như : REAL, INTEGER, LOGICAL, CHARACTER
: thuộc tính như : PARAMETER, SAVE, INTENT,
POINTER, DIMENSION
= : Giá trị ban đầu của biến số
REAL :: a, b, c
INTEGER :: i, j, k
REAL, DIMENSION(3) :: coords
DOUBLE PRECISION :: total
REAL, DIMENSION(0:9,0:9) :: latt2d, latt1d(14)
LOGICAL :: well_done, in_circle
Khai báo hằng số
Syntax:
,PARAMETER :: =
REAL, PARAMETER :: pi = 3.1416
INTEGER, PARAMETER :: N = 100, D = 3
I.3. Biểu thức toán và phép gán
Các biểu thức
2.0*pi*radius ! Numeric valued
“Ngo Van ”//name ! Character valued (where variable name =“Thanh”)
width .GT. height ! Logical valued
Phép gán : =
Gán giá trị của các biểu thức bên vế phải cho đối tượng bên vế trái.
a = b
theta=ACOS((a**2+b**2-c**2)/(2.0*a*b))
full_name = first_name//last_name
square = (a.EQ.b)
Toán tử số học
** : luỹ thừa ex.: volume = (4*pi*r**3)/3
* và / : nhân và chia ex.: area = (a*h)/2
+ và - : cọng và trừ ex.: a = b-c
Ví dụ:
PROGRAM Area_of_Circle
IMPLICIT NONE
REAL, PARAMETER :: pi = 3.14159
REAL :: r, area
!
PRINT*, ‘please enter the radius’
READ*, r
area = pi*r**2
PRINT*,’Circle''s area: ‘, area
END PROGRAM Area_of_Circle
Exercise: write a program for calculating the volume of a sphere
Toán tử quan hệ
Kết quả là giá trị logic đúng hoặc sai: .TRUE. or .FALSE.
Toán từ logic
.NOT. : Cho giá trị phủ định của biểu thức.
.AND. : Cho giá trị .TRUE. nếu cả hai vế đều .TRUE.
.OR. : Cho giá trị .TRUE. nếu một trong hai hai vế có giá trị .TRUE.
.EQV. : .TRUE. Nếu hai vế giống nhau.
.NEQV. : .TRUE. Nếu hai vế khác nhau.
Letter Symbol Description
.GT. > greater than
.GE. >= greater than or equal to
.LE. <= less than or equal to
.LT. < less than
.NE. /= not equal to
.EQ. == equal to
II.1. Câu lệnh điều khiển
Lệnh rẽ nhánh.
IF statements
IF THEN ELSEIF ELSE ENDIF
Lệnh lặp
DO ENDDO
Lệnh lựa chọn
SELECT CASE
Nhảy không điều kiện
GOTO
IF Statement:
The basic form:
IF ()
Nếu là .TRUE. thì thực hiện
Ex:
IF (x > y) value = y
IF(I/=0 .AND. J.NE.0) r = a/(i*j)
Sơ đồ khối
IF (I > 12)
PRINT*, “I > 12”
!next
statement
IF có cấu trúc:
Dạng đơn giản:
IF () THEN
ENDIF
Ex:
IF (I > 12) THEN
PRINT*, “I > 12”
END IF
Sơ đồ khối
IF (I > 12) THEN
PRINT*, “I > 12”
ENDIF
IF có thêm lệnh rẽ nhãnh ELSE :
IF () THEN
ELSE
ENDIF
Ex:
IF (I > 12) THEN
PRINT*, “I > 12”
ELSE
PRINT*, “I <= 12”
END IF
IF (I > 12) THEN
PRINT*,“I <= 12”
ENDIF
PRINT*, “I > 12”
IF có thêm rẽ nhãnh kiểu ELSEIF :
IF () THEN
ELSEIF () THEN
ELSE
ENDIF
Ex:
IF (I > 12) THEN
PRINT*, “I > 12”
ELSEIF(I==12) THEN
PRINT*, “I = 12”
ELSE
PRINT*, “I < 12”
END IF
IF (I > 12) THEN
ELSEIF(I==12) THEN
ENDIF
PRINT*, “I > 12”
PRINT*, “I < 12” PRINT*, “I = 12”
I = 12
Vòng lặp DO :
Số vòng lặp xác định:
Ex:
DO I=1,100
PRINT*, I ! i is 1, 2, 100; 100 iterations
ENDDO
Syntax:
DO =,,[,]
ENDDO
DO WHILE Loops:
Vòng lặp không xác định:
Ex:
DO WHILE (a == b)
ENDDO
SELECT CASE Construct:
SELECT CASE (I)
CASE(1); PRINT*, “I == 1”
CASE(2:9); PRINT*, “I >= 2 and I <= 9”
CASE(10:); PRINT*, “I >= 10”
CASE DEFAULT; PRINT*, “I <= 0”
END SELECT CASE
SELECT CASE(I)
PRINT*, “I == 1”
PRINT*,
“I >= 2 and I <= 9”
PRINT*, “I >= 10” PRINT*, “I <= 0”
END SELECT CASE
CASE(1)
CASE(2:9) CASE(10:)
CASE DEFAULT
II.2. Chương trình con có sẵn
F90 có 113 chương trình con có sẵn.
Hàm chuyển đổi kiểu dữ liệu và các hàm toán học
REAL(I)
INT(x)
NINT(x)
DBLE(a)
SIN(x)
ASIN(x)
SISH(x)
COS(x)
ACOS(x)
COSH(x)
TAN(x)
ATAN(x)
TANH(x)
ATAN2(y,x)
EXP(x)
LOG(x)
LOG10(x)
SQRT(x)
sine where x is in radians
arcsine
hyperbolic sine where x is in radians
cosine where x is in radians
arccosine
hyperbolic cosine where x is in radians
tangent where x is in radians
arctangent
hyperbolic tangent where x is in radians
arctangent of complex number (x, y)
e raised to the power x
natural logarithm of x
logarithm base 10 of x
the square root of x
II.3. Vào ra dữ liệu
PRINT Statement:
PROGRAM Outie
CHARACTER(LEN=*), PARAMETER long_name = “Llanfairphwyll...gogogoch”
REAL :: x, y, z
LOGICAL :: lacigol
x = 1; y = 2; z = 3
lacigol = (y .EQ. x) ! .TRUE.
PRINT*, long_name ! Llanfairphwyll...gogogoch
PRINT*, "Spock says ""illogical& ! Spock says “illogical Captain”
&Captain"" "
PRINT*, “x = ”, x , “y = ”, y, “z = ”, z ! x = 1.000 y = 2.000 z = 3.000
PRINT*, “Logical val: ”, lacigol ! x = Logical val: F
END PROGRAM Outie
READ Statement:
The simplest form of reading unformatted data from the standard input channel
READ*, long_name ! Llanfairphwyll...gogogoch
READ*, x, y, z ! 1.000 2.000 3.000
READ*, lacigol ! F
III.1 Mảng
Mảng có cấu trúc tương tự như ma trận.
Mảng 1 chiều có 15 phần tử
Mảng 2 chiều có kích thước là 4 5
1 2 3 13 14 15
1,1 1,2 1,3 1,4 1,5
2,1 2,2 2,3 2,4 2,5
3,1 3,2 3,3 3,4 3,5
4,1 4,2 4,3 4,4 4,5 D
im
e
n
si
o
n
1
Dimension 2
Các thuật ngữ trong mảng
Ví dụ:
REAL*, DIMENSION(15) :: X
REAL*, DIMENSION(1:5, 1:3) :: Y, Z
Nếu cận dưới của mảng không khai báo thì sẽ lấy giá trị ngầm định là 1
Thuật ngữ:
rank : Số chiều của mảng.
X có rank 1, Y và Z có rank 2.
bounds : giới hạn trên và giới hạn dưới của mảng
X giới hạn dưới là 1 giới hạn trên là 15,
Y và Z ???
extent : Số phần từ trong mỗi chiều
X có extent là 15, Y và Z có extents 5 và 3.
size : tổng số phần từ của mảng.
shape : rank và extents, X có shape (/15/) Y và Z có shape (/5, 3/).
conformable : Hai mảng là conformable nếu chúng có shape giống nhau.
X và Y ???; Y và Z ???.
Khai báo
Ví dụ về khai báo mảng:
REAL, DIMENSION(100) :: R
REAL, DIMENSION(1:10,1:10) :: S
REAL :: T(10,10)
REAL, DIMENSION(-10:-1) :: X
INTEGER, PARAMETER :: lda = 5
REAL, DIMENSION(lda) :: Y
REAL, DIMENSION(1+lda*lda,10):: Z
REAL, DIMENSION(0:10:2):: A
bounds có thể bắt đầu bởi bất kỳ số nào; giá trị ngầm định của biên dưới là 1
T : là dạng khái báo ngắn gọn
Câu hỏi:
INTEGER :: i = 3, j = 7
REAL, DIMENSION(1:20) :: A
Tham chiếu mảng nào dưới đây là đúng?
A(12) A(21) A(I) A(3.0) A(i*j)
Biểu diễn mảng
Ví dụ:
REAL, DIMENSION(15) :: A
REAL, DIMENSION(-4:0,0:2) :: B
REAL, DIMENSION(5,3) :: C
REAL, DIMENSION(0:4,0:2) :: D
A(1) A(2) A(3) A(13) A(14) A(15)
B(-4,0)
C(1,1)
D(0,0)
B(0,0)
C(5,1)
D(4,0)
B(-4,2)
C(1,3)
D(0,2)
B(0,2)
C(5,3)
D(4,2)
Thứ tự các phần tử trong mảng
Không phụ thuộc vào thứ tự chỉ số mảng.
A(1,1), A(2,1), A(4,1), A(2,1), A(2,2), , A(3,4), A(4,4)
Tính toán trên toàn mảng
A = 0.0
Các phần tử mảng được gán đồng thời.
B = C + D
Các mảng ở vế trái và vế phải đều là mảng đồng bộ.
Cách viết khác: B(:) = C(:) + D(:)
1,1 1,2 1,3 1,4
2,1 2,2 2,3 2,4
3,1 3,2 3,3 3,4
4,1 4,2 4,3 4,4
Thao tác trên từng phần tử của mảng
A(1) = 0.0
B(0,0) = A(3) + C(5,1)
Mảng con
A(2:4) = 0.0
B(-1:0,1:2) = C(1:2,2:3) + 1.0
Ví dụ
DO i = 2, 15
A(i) = A(i) + A(i-1)
ENDDO
So sánh với:
A(2:15) = A(2:15) + A(1:14)
Trường hợp thứ nhất:
A(i) = A(i) + A(i-1)+ + A(2) + A(1)
Trường hợp thứ hai:
A(i) = A(i) + A(i-1)
Mảng động
Mảng có số chiều xác định nhưng số các phần tử trong mỗi chiều là không xác định.
Khai báo:
Thuộc tính ALLOCATABLE :
INTEGER, DIMENSION(:), ALLOCATABLE :: ages
INTEGER, DIMENSION(:,:), ALLOCATABLE :: speed
Khởi tạo biến mảng động, sử dụng câu lệnh ALLOCATE
ALLOCATE(ages(1:10),STAT=ierr)
IF (ierr /= 0) THEN
PRINT*, “ages Allocation request denied”
ENDIF
Có thể khai báo nhiều mảng cùng một lúc:
ALLOCATE(A(1:20),B(0:4,1:5))
Giải phóng bộ nhớ các mảng động:
DEALLOCATE(ages)
Câu lệnh kiểm tra: ALLOCATED
IF (ALLOCATED(ages)) DEALLOCATE(ages, STAT=ierr)
Ví dụ:
PROGRAM sort_any_number
INTEGER, DIMENSION(:), ALLOCATABLE :: nums
INTEGER :: temp, I, K, n_to_sort, ierr
!
PRINT*, ‘How many numbers to sort’
READ*, n_to_sort
ALLOCATE( nums(n_to_sort), STAT=ierr)
IF (ierr .NE. 0) THEN
PRINT*, ‘nums: Allocation request denied’
STOP ! halts execution
END IF
PRINT*, ‘Type in ‘,n_to_sort, ‘ values one line at a time’
DO I = 1,n_to_sort
READ*, nums(I)
END DO
DO I = 1, n_to_sort-1
DO K = I+1, n_to_sort
IF(nums(I) > nums(K)) THEN
temp = nums(K) ! Store in temporary location
nums(K) = nums(I) ! Swap the contents over
nums(I) = temp
END IF
END DO
END DO
DO I = 1,n_to_sort
PRINT*, ‘Rank’, I, ‘value is ‘ , nums(I)
END DO
IF (ALLOCATED(nums)) DEALLOCATE(nums,STAT=ierr)
END PROGRAM sort_any_number
IV. Chương trình con
Thực hiện một số đoạn mã chương trình nào đó.
Fortran 90 có hai loại chương trình con:
SUBROUTINE
Kết quả được trả lại trên các đối số của chương trình con.
Sử dung lệnh CALL để gọi đến chương trình con.
FUNCTION
Tương tự như nhưng kết quả được trả lại trên tên của chương trình.
Tên hàm được đặt trong các biểu thức bên vế phải của phép gán.
Khi nào thì sử dụng chương trình con?
Loại chương trình con cần viết là SUBROUTINE hay FUNCTION ?
Số các đối số càng ít càng tốt.
Thân chương trình chính
Tất cả các chương trình đều phải có cấu trúc chương trình chính:
[ PROGRAM []]
[CONTAINS
END [PROGRAM []
Main Program example
PROGRAM Main
IMPLICIT NONE
REAL x
INTRINSIC FLOOR !biggest INTEGER less than or equal to REAL number
READ*, x
PRINT*, FLOOR(x)
PRINT*, Negative(x)
CONTAINS
REAL FUNCTION Negative(a)
REAL, INTENT(IN) :: a
Negative(a) = -a
END FUNTION Negative
END PROGRAM Main
Subroutines
SUBROUTINE [()]
END [SUBROUTINE []]
Ví dụ
PROGRAM Thingy
IMPLICIT NONE
CALL PrintOut(nums)
CONTAINS
SUBROUTINE PrintOut(numbers)
REAL, DIMENSION(:), INTENT(IN) :: numbers
PRINT*, ‘Here are the numbers ‘, numbers
END SUBROUTINE PrintOut
END PROGRAM Thingy
Functions
[] FUNCTION [()]
END [FUNCTION []]
Ví dụ
PROGRAM Thingy
IMPLICIT NONE
PRINT*, F(a,b)
CONTAINS
REAL, FUNCTION F(x,y) ! FUNCTION F(x,y)
REAL, INTENT(IN) x,y ! REAL :: F
F = sqrt(x**+y**)
END FUNCTION F
END PROGRAM Thingy
Sự liên hợp đối số
CALL PrintOut(nums)
SUBROUTINE PrintOut(numbers)
Biến “nums” được gọi là đối số thực (actual argument).
Biến “numbers” là đối số hình thức (dummy argument )
Xét:
PRINT*, F(a,b)
FUNCTION F(x,y)
a tương ứng với x và b tương ứng với y.
Giá trị của đối số thực sẽ thay đổi nếu như đối số hình thức bị thay đổi trong chương
trình con.
Số lượng đối số thực và đối số hình thức phải như nhau
Kiểu của mỗi đối số thực và đối số hình thức cũng phải phù hợp với nhau.
Biến địa phương
SUBROUTINE Madras(i, j)
INTEGER, INTENT(IN) :: i, j
REAL :: a
REAL, DIMENSION(i,j) :: x
a và x là các biến địa phương.
Chúng được khởi tạo mỗi khi chương trình con được gọi đến.
Khi chương trình con kết thúc thì các biến địa phương sẽ tự động được xoá bỏ.
Mảng x có kích thước khác nhau trong mỗi lần gọi chương trình con nếu
như đối số i và j thay đổi.
Thuộc tính INTENT
INTENT(IN) : Chỉ được tham chiếu trong chương trình con
INTENT(OUT) : Chỉ được phép sử dụng sau khi được gán giá trị.
INTENT(INOUT) : Cho phép tham chiếu và gán giá trị.
SUBROUTINE example(arg1,arg2,arg3)
REAL, INTENT(IN) :: arg1
INTEGER, INTENT(OUT) :: arg2
CHARACTER, INTENT(INOUT) :: arg3
REAL r
!
r = arg1*ICHAR(arg3)
! arg1 is unchanged within the procedure, arg3 is used.
arg2 = AINT(r)
! value of arg2 is not used until it has been assigned to
arg3 = CHAR(MOD(127,arg2))
! arg3 is re-assigned a value
END SUBROUTINE example
Biến toàn cục
Xét ví dụ
PROGRAM CalculatePay
IMPLICIT NONE
REAL :: Pay, Tax, Delta
INTEGER :: NumberCalcsDone = 0
Pay = ; Tax = ; Delta =
CALL PrintPay(Pay, Tax)
Tax = NewTax(Tax, Delta)
CONTAINS
SUBROUTINE PrintPay(Pay, Tax)
REAL, INTENT(IN) :: Pay, Tax
REAL :: TaxPaid
TaxPaid = Pay*Tax
PRINT*, TaxPaid
NumberCalcsDone = NumberCalcsDone + 1
END SUBROUTINE PrintPay
!
REAL FUNCTION NewTax(Tax, Delta)
REAL, INTENT(IN) :: Tax, Delta
NewTax = Tax
Delta*Tax
NumberCalcsDone = NumberCalcsDone + 1
END FUNCTION NewTax
END PROGRAM CalculatePay
NumberCalcsDone là biến toàn cục
Phạm vi tác dụng của tên biến
Xét ví dụ
PROGRAM Proggie
IMPLICIT NONE
REAL :: A, B, C
!
CALL SUB(A)
CONTAINS
SUBROUTINE Sub(D)
REAL :: D
REAL :: C
!
C = A**3
D = D**3 + C
B = C
END SUBROUTINE Sub
END PROGRAM Proggie
Thuộc tính SAVE
SUBROUTINE Barmy(arg1,arg2)
INTEGER, SAVE :: NumInvocation = 0
NumInvocation = NumInvocation + 1
END SUBROUTINE Barmy
NumInvocation được giữ lại giá trị của nó và có thể sử dụng cho lần gọi
tiếp theo.
SUBROUTINE polo(x,y)
IMPLICIT NONE
INTEGER :: mint, neck_jumper
SAVE
REAL :: stick, car
END SUBROUTINE polo
SAVE : nằm riêng trên một dòng.
Tất cả các biến địa phương trong chương trình con đều có thuộc tính
SAVE: mint, neck_jumper và stick, car.
Thuộc tính SAVE không có ý nghĩa trong chương trình chính.
Đối số mảng
Mảng có shape tường minh
INTEGER, DIMENSION(8,8), INTENT(IN) :: explicit_shape
PROGRAM Main
IMPLICIT NONE
INTEGER, DIMENSION(8,8) :: A1
INTEGER, DIMENSION(64) :: A2
INTEGER, DIMENSION(16,32) :: A3
...
CALL subby(A1)
CALL subby(A2) ! non conforming
CALL subby(A3(::2,::4))
CALL subby(RESHAPE(A2, (/8,8/)))
CONTAINS
SUBROUTINE subby(explicit_shape)
INTEGER, DIMENSION(8,8) :: explicit_shape
END SUBROUTINE subby
END PROGRAM Main
Mảng có shape giả định (assumed-shape)
PROGRAM Main
IMPLICIT NONE
...
REAL, DIMENSION(40) :: X
REAL, DIMENSION(40,40) :: Y
...
CALL gimlet(X,Y)
CALL gimlet(X(1:39:2),Y(2:4,4:4))
CALL gimlet(X(1:39:2),Y(2:4,4)) ! Invalid, Y is 1D array.
CONTAINS
SUBROUTINE gimlet(a, b)
REAL, INTENT(IN) :: a(:), b(:,:)
END SUBROUTINE gimlet
END PROGRAM Main
Mảng tự động
PROGRAM Main
IMPLICIT NONE
INTEGER,DIEMSION(10,10) :: IX, IY
...
CALL Use_Bus_Riot(IX,2,3)
CALL Use_Bus_Riot(IX,7,2)
CONTAINS
SUBROUTINE Use_Bus_Riot(A, M, N)
INTEGER,INTENT(IN) :: M,N
INTEGER,INTENT(INOUT) :: A(:,:)
REAL :: A1(M,N) ! automatic
REAL :: A2(SIZE(A1,1),SIZE(A,2)) ! ditto
REAL :: A3(A(1,1),A(1,1)) ! automatic
END SUBROUTINE Use_Bus_Riot
END PROGRAM Main
Hàm kiểu mảng
PROGRAM proggie
IMPLICIT NONE
INTEGER, PARAMETER :: m =6
INTEGER, DIMENSION(M,M) :: im1,im2
...
IM2 = funnie(im1,1)
CONTAINS
FUNCTION funnie(ima,scal)
INTEGER, INTENT(IN) :: ima(:,:)
INTEGER, INTENT(IN) :: scal
INTEGER :: funnie(SIZE(ima,1),SIZE(ima,2))
funnie(:,:) = ima(:,:)*scal
END FUNCTION funnie
END PROGRAM proggie
Hàm đệ quy (Recursive Function)
PROGRAM Mayne
IMPLICIT NONE
PRINT*, fact(12)
CONTAINS
RECURSIVE FUNCTION fact(N) RESULT(N_fact)
INTEGER, INTENT(IN) :: N
INTEGER :: N_Fact
IF(N > 0) THEN
N_Fact = N*fact(N-1)
ELSE
N_Fact = 1
END IF
END FUNCTION fact
END PROGRAM Mayne
Chương trình tính giai thừa
Ví dụ 4!:
4! bằng 4 3!
3! bằng 3 2!
2! bằng 2 1!
1! bằng 1 0!
0! = 1
Thủ tục đệ quy (Recursive Subroutine)
PROGRAM Mayne
IMPLICIT NONE
CONTAINS
RECURSIVE SUBROUTINE Factorial(N,Result)
INTEGER, INTENT(IN) :: N
INTEGER, INTENT(INOUT) :: Result
IF(N > 0) THEN
CALL Factorial(N-1,Result)
ELSE
Result = 1
END IF
END SUBROUTINE fact
END PROGRAM Mayne
Ví dụ 4!:
4! bằng 4 3!
3! bằng 3 2!
2! bằng 2 1!
1! bằng 1 0!
0! = 1
Các file đính kèm theo tài liệu này:
- bai_giang_p1_03_5641.pdf