Thơ tình bốn câu – tập 1

Lũ cuốn phà Gianh. Ra chẳng được Đường vào Quảng Trị lật xe Tưởng tạt qua đây chờ bão tạnh Tà áo em bay chặn lối về Đoàn Tú Anh Tình đầu Em bình yên khi ở bên anh Một mình đứng nơi nào cũng nhớ Em khờ khạo yêu anh nhiều như thế Xa một ngày là một ngày nhớ thêm!

doc21 trang | Chia sẻ: tlsuongmuoi | Lượt xem: 2577 | Lượt tải: 1download
Bạn đang xem trước 20 trang tài liệu Thơ tình bốn câu – tập 1, để xem tài liệu hoàn chỉnh bạn click vào nút DOWNLOAD ở trên
THƠ TÌNH BỐN CÂU – Tập 1 (Tuyển thơ nhiều tác giả) NXB Tổng Hợp Đồng Nai – 2005 Nguyễn Trung Anh Bão Lũ cuốn phà Gianh. Ra chẳng được Đường vào Quảng Trị lật xe Tưởng tạt qua đây chờ bão tạnh Tà áo em bay chặn lối về Đoàn Tú Anh Tình đầu Em bình yên khi ở bên anh Một mình đứng nơi nào cũng nhớ Em khờ khạo yêu anh nhiều như thế Xa một ngày là một ngày nhớ thêm! Hồ Đắc Thiếu Anh Hoa nguyệt quế Áo trắng vờn trong bóng nguyệt tà Đêm xuân trời đất bỗng bao la Giấu hương trong tóc cho thơm mộng Nguyệt quế cùng em hoá mộng ngà Nông Tử Lệnh Anh Thảng thốt hội Lim Hôm em cởi áo qua cầu Mùa xuân thảng thốt hồi lâu bến bờ Sông Cầu ngừng, cá lơ thơ... Mắt anh chong chóng bây giờ vẫn quay... Nguyễn Thị Hải Anh Em Gần nhau em nói không yêu Xa nhau sao thấy nhớ nhiều về anh Bây giờ xa lắm... mong manh Em buồn cũng chỉ một mình em thôi. Lê Ánh Lục bát Ngày xuân nắng biếc môi hồng Đêm xuân ấp ủ hương nồng tình yêu Một mai tuổi đã xế chiều Tay trong tay nói lời yêu - thuở đầu. Trần Ai Tàu bay giấy Em gấp tàu bay giấy Phóng lên trời Từ Liêm Lâu rồi anh vẫn thấy Có mảnh trăng lưỡi liềm... Trần Xuân An Trăng Yêu đằm thắm vẫn vô bờ Em xanh gầy có bao giờ thương em Tôi lênh đênh dọc đường đêm Ngờ đâu về đứng trước thềm nhà xưa. Thu Bồn Chùm tứ tuyệt 1. Em trao anh chùm chìa khoá Mở bao điều thầm kín tình yêu Anh có biết đâu Trong tay em còn một chùm chìa khoá khác. 2. Hoa ngãi nở trôi ra biển Cá ăn hoa ngãi nở hoá rồng Môi em ướt nụ cười chúm chím Anh uống vào hoá cây si 3. Môi em mùa xuân Mắt em mùa hè Tóc em mùa thu Xin tim em đừng phải mùa đông 4. Hạnh phúc tôi luôn cầm đằng lưỡi Em nắm đằng đuôi Làm sao tôi giữ được Con dao sắc tình yêu? Nguyễn Bính Chẳng biết yêu nhau phải những gì? Năm đã qua rồi trong lớp học Tôi ngồi nghe Uyển đọc bài thi Hai ta trẻ lắm tình thơ dại Chẳng biết ... yêu nhau phải những gì ? Nhỡ nhàng Công tôi xe chỉ vót nan Phất diều mướn gió nơi nàng thả chơi Nỡ nào tắt gió nàng ơi Cho diều tôi xuống, để tôi nhỡ nhàng Nàng thành thiếu phụ Nàng thành thiếu phụ đã hai hôm Tôi thuở nào đây mới lại hồn? Tôi thuở nào đây quên được hận? Buồn thì đến khóc, chết thì chôn! Cánh buồm nâu Hôm nay dưới bến xuôi đò Thương nhau qua cửa tò vò nhìn nhau Anh đi đấy, anh về đâu? Cánh buồm nâu, cánh buồm nâu, cánh buồn . Đồng Đức Bốn Sông mưa Tôi ngồi đợi chán đợi chê Người yêu tôi vẫn chưa về sông mưa Lập lòe dưới gốc cây dừa Thuyền ai đốt lửa khi vừa buông neo Duyên quê Tôi còn một chút duyên quê Yêu em nên phố bộn bề đều hoa Nói gì thì kệ người ta Không em phố chẳng còn là phố đâu Câu hát theo chồng Giã từ câu hát người ơi Là khi tôi thấy đất trời rỗng không Em mang câu hát theo chồng Thuyền thôi đậu nắng trên sông gãy sào Nguyễn Vũ Bằng Không đề Lọ hoa nơi căn phòng vắng em Những trái táo. Và nỗi buồn rất thật Dằng dặc khuya hắt bóng đèn Chậm rãi hóa ta thành tĩnh vật Lệ Bình Vô tư Vô tư em đến cùng anh Trái tim ủ lửa dụm dành cho nhau Ngại chi sương trắng mái đầu Chỉ e ngọn cỏ bạc màu thời gian TP.HCM, 1.2004 Đỗ Thị Thanh Bình Mưa miền Trung Anh có về miền Trung mùa mưa? Cơn mưa như chẳng tạnh bao giờ Hạt thương rơi nặng bàn tay ấm Hạt nhớ xa vời theo gió mưa Huy Cận Tình đau (khúc 3) Giã từ, từ giã hoa ân ái Một nửa tàn phai một nửa tươi Môi cắn máu thâm cho khỏi khóc Yêu em anh lại ngẩn ngơ cười Anh thương em Anh thương em anh giắt Gương trăng vào nón trời Bốn mùa nghiêng nét mặt Khi thương nhớ em soi 1958 Phạm Quốc Ca Rót ngược Trời phải lòng non nước mùa xuân Rót nắng vàng làm rượu tân hôn Sao em nỡ giận hờn vào một ngày tươi đẹp Để chén buồn đau anh rót ngược vô hồn? Viết lúc nửa đêm Đừng buồn, em của anh ơi! Đêm đang vần vũ một trời gió mưa Ấm êm: hờn giận bâng quơ Ngoài kia bao kẻ bơ vơ không mùa. Hồ Thi Ca Trốn Trốn vào thiên cổ lụy Gặp Tố Như khóc ướt trang Kiều Trốn lên mây chạm nghìn sấm sét Lẩn trốn vào đời lại gặp người yêu Yêu Thiên hạ thích yêu nơi vắng vẻ Ta gặp em giữa đám đông người Không yêu cho kịp thì em sẽ… Bụi đời bẩn thỉu cuốn ta trôi… Kim Chi Muộn màng Mãi hồn nhiên giữa tiệc đời Thắm tươi xuân thắm, vàng phơi thu vàng Giật mình, lá đổ mùa sang Chỉ còn em với muộn màng trong tay Trúc Chi Trăng nửa sân Em về để lại hồ nửa nước Hoa dại đêm nở nửa trắng ngần Cái hôn nửa trưa khuya nửa thức Suốt đêm dài trăng cũng nửa sân Khánh Chi Sương sớm Hà Nội như lúc nào cũng sớm Em có anh như lúc nào cũng ngỡ ngàng Người qua phố đi về sương sớm Em về anh cổ tích phía hồng hoang Trúc Cương Vùng không phủ sóng (Tặng M) Em ra đảo sóng, coi chiều gió Anh đứng trong bờ dõi sắc mây Muốn gửi lời thương vơi chiều nhớ Đảo không phủ sóng lấy gì khuây? Chớm đông 2003 Bảo Cường Mấy mùa Ta mơ về phố cũ Nơi hẹn hò thuở xưa Tìm em trong giấc ngủ Tình ơi xanh mấy mùa? Con dốc (Tặng Lý Thụy Ý) Chiều xanh quá anh về con phố cũ Ngó nương chè hiu hắt tháng ngày xa Mịt mù con dốc đường đi mỏi Em má hồng còn như thuở xưa? Quang Chuyền Điện thoại cho em Tôi đơn phương phía bên này Nhớ em nhớ hết cả ngày sang đêm Bấm vào điện thoại cho em Chuông rung vọng mãi vào miền hư vô Biết rằng nơi ấy... Thướt tha khuất vào sóng phố Thoáng sau ô cửa đèn màu Lạc bước em vào nơi ấy Biết rằng mình sẽ mất nhau... Giá như ngày ấy Giá như ngày ấy không mưa Giá như đừng gặp đong đưa ánh nhìn Thì đâu... nên nổi nên chìm Thì đâu... suốt cả đời tìm bóng nhau Xuân 2004 Gần xa Em gần đấy sao vẫn là xa lạ Suốt một đời đã hiểu hết nhau đâu Có năm tháng gần nhau mà lạnh giá Có đêm xa thương nhớ bạc mái đầu Thu 2003 Mai Thanh Châu Nỗi nhớ khôn cùng Anh nhớ em với nỗi nhớ khôn cùng Đêm trăng sáng. Nhìn trăng sao, khó ngủ Khoảng đêm dài. Bao la vũ trụ Nỗi nhớ khôn cùng. Anh biết gửi vào đâu? Ninh Giang Thu Cúc Sóng đêm Lớp lớp chập chùng ấp ủ nhau Triền môi túa mặn giọt tình sầu Dỗi hờn ai? Mãi hoài cau mặt Cười khóc ngày đêm bạc phếch đầu Võ Tấn Cường Cúc xưa Ngõ quen chân bước bồn chồn Vàng hoa hương đọng lạc hồn cúc xưa Nhạt lòng nếm hạt mưa thưa Mùa qua tình cũ cũng vừa lãng quên Không đề Áo trắng mộng du góc phố Bướm đêm đội lốt học trò Tôi nhặt mảnh trăng vỡ vụn Ghép vào tan nát mộng mơ Trần Chính Tóc thề Em đừng cắt tóc mà chi Có tu mấy cũng chẳng về cõi tiên Lệ tràn qua bến oan khiên Bóng ngày lau sạch, bóng đêm phũ phàng Trần Quang Châu Thoáng như Mây che ngang tuổi dậy thì Mùi hương phấn nhạt chắc gì còn thơm Tôi ngựa hoang đã rũ bờm Giấu trong máng cỏ sợi hờn dỗi xưa Nguyễn Thiên Chương Nguyên xuân 1. Hoa là lá của vàng thu Đông là hạ với mịt mù nắng mưa Trăng là nước bến sông xưa Em là giọt lệ đong đưa nụ cười 2. Anh sợ đường dài đau gót chân Hình dung yểu điệu biết đâu tìm Nên chưa nhắn gửi cùng sông nước Sông nước vô tình cũng lặng im 3. Chiều xanh tóc, gió quanh vai áo Tiễn nhau buồn tím ngọn sầu đông Ừ thì về! Kẻo mưa dông Lỡ đàng ướt áo - ai hong mây trời? Xuân Diệu Kho vàng Anh có kho vàng ở tận xa Kho vàng yêu dấu ở xa xa Nên anh là kẻ giàu muôn triệu Mà hoá nghèo như xương bọc da 5.1966 Chữa nhớ thương Có cách gì em chữa nhớ thương? Mách giùm phương thuốc chữa tơ vương Nếu em không nhớ, anh càng nhớ Em nhớ, thì anh lại nhớ hơn 8.1967 Nguyễn Duy Ca dao vọng về 1. Chờ em từ bấy tới giờ Lại làm ra vẻ tình cờ qua đây Tình cờ gió thổi lá bay Hóa ra đã hẹn từ ngày chưa quen 2. Chao... đêm đẹp biết chừng nào Vẫn xin em chớ làm sao giữa trời Sáng hoài mà chẳng có đôi Đẹp như trăng cũng lẻ loi khuyết tròn 3. Bảo rằng nói một lời đi Lại thôi... nào đã có gì với nhau Nhùng nhằng những chuyện chi đâu Gần xa như bạn như bầu thế thôi. 4. Ngã bàn tay nhớ bàn tay Hương thơm buổi ấy thoáng bay trở về Nói nhiều cũng chỉ mình nghe Nhớ nhau mình lại vuốt ve tay mình... Trần Từ Duy Ví dụ Anh ví dụ em không về đây nữa Ngày hoang vu mưa lạnh chỗ em ngồi Anh thất sắc bởi hồn trăm dao cứa Dẫu chỉ là mới ví dụ mà thôi Trầm Thụy Du Rơi Chiều rơi chầm chậm bên đời Lá rơi quanh chỗ tôi ngồi đợi em Nói gì? Đừng nói gì thêm Kẻo làm rơi mất tiếng chim cuối ngày Hà Nguyên Dũng Ngóng thu Bên đường cây đứng ngóng thu Em đi gió thổi tóc mù sương bay Bóng em ngả xuống phưong này Mùi hương tố nữ rơi đầy trong ta 1977 Hồi sinh xuân Ngày lưng giáp mí đêm rồi Và năm cũng cạn. Và đời cũng vơi Em về lặt bớt tuổi tôi Mai - tôi đơm nụ tôi hồi sinh xuân Cuối năm Quí Dậu Huy Dung Ước làm tán cây Chang chang đường nắng lửa buông mành Oi bức trưa đời trụi bóng xanh Anh ước làm cây xòe tán rộng Cho râm bóng mát nụ hôn tình Góc phố Paris Pari góc phố dạo nào Tình cờ gặp lại ôi mừng sao!... Bâng khuâng em đứng bên hè cũ Tôi vịn tường rêu kỷ niệm trào. Thùy Dương Bóng núi Thượng Đế bất công cho em đến với anh Một chàng trai khép mình như núi Em đã quấn dưới chân như dòng sông dịu vợi Chỉ thu được vào lòng bóng núi với mây giăng... Chu Minh Đạt Tóc rối Em về phố cũ chiều nay Nhớ nhau tóc rối ngủ đầy hai vai Tóc mai sợi vắn sợi dài Tay anh gỡ rối đợi ngày có nhau Cát Du Tôi sợ Tôi sợ người ta biết tim tôi Trái tim bẽn lẽn rất đơn côi Ai đi qua phố mà kiêu thế Chẳng ngắm nhìn ai, chẳng ngắm tôi? 1993 Không quen Em không quen hơi đàn ông khi còn bé Em không quen hơi đàn ông khi thiếu nữ Nhưng em biết Một mùi đàn ông rất ngậy khi đã già 1977 Thái Bình Dương Phượng khóc Xa nhau đã mấy mùa hè Chẳng sao quên được ngày thê thảm buồn Em đi - Phượng khóc òa tuôn Tim anh bật máu đỏ hồn xác ve 2004 Cái nhìn em xót tim tôi Cái nhìn em xót tim tôi Mắt xanh hờ hững buông trôi tháng ngày Môi son ngực trễ mời say Nụ cười tê tái tim này đó em. 2004 Hoa mắc cỡ Lá chụm đầu hôn, nụ ửng hồng Này...hoa mắc cở nói gì không? Nghoảnh lại em ơi đừng xấu hổ Anh vụng vòng tay rối cả lòng! 2005 Chấp nhận Khi yêu anh chấp nhận buồn vui Chẳng sợ hiểm nguy, nghèo khó, ngậm ngùi... Dẫu em quay mặt, và anh chết Vẫn yêu cho đến phút tàn hơi 2005 Nguyễn Công Dương Hoa tặng (Tặng Đinh Đinh Khánh) Ngọn gió thổi về lay nỗi nhớ Trăng tròn nay đã lại niềm trăng Lời ai lạt buộc mềm cây hẹn Hoa tặng bên vườn thơm nếp khăn Mã Thiện Đồng Còn ngân Anh cho em lại bài thơ Cho em sóng nhạc bây giờ còn ngân Xa nhau mới chỉ một tuần Mấy lần bóng ngả, mấy vần thơ nghiêng Giọt nắng Hoàng Lan nở cuối mùa xuân Mỏng manh cánh lá ngại phần xinh tươi Chắt chiu gom nhặt nụ cười Gửi vào giọt nắng khoảng trời phương anh Nguyễn Tiến Đường Không đề Cơn gió xoáy lại từ nơi em Anh rã rời như cành củi mục May mà bàn chân chưa chạm đất Nên vẫn đổ về đúng hướng mình đi Tôi từng thấy Tôi từng thấy hoa hồng đỏ thắm Nở vô tư trước cửa nhà mình Tôi từng thấy từ trong sâu thẳm Em lặng đi không nói điều gì Bùi Giáng Anh em Anh thương em như thương một bà trời Em thương anh như thương hại một ông trời bơ vơ Kể ra từ bấy đến giờ Tình yêu phảng phất như tờ giấy rung Em đi Em đi về cuối chân trời Vui buồn gánh đủ nỗi đời trăm năm Tôi dừng dưới bóng trăng rằm Bài thơ kết thúc tháng năm thượng thừa Thành Giang Thôi đành vậy Có phải là mơ hay là thực? Bão tố qua đi cho em sống êm đềm Thôi đành vậy vầng trăng chia hai nửa Giọt nước mắt lặng thầm đâu chỉ riêng anh Phương Hà Cười nụ Nụ hoa môi - nụ tầm xuân Chưa thành hạt đã gieo mầm trang thơ Để người lạc bến sông mơ Khát khao cái nụ đậu bờ môi xuân Nguyễn Hà Qua nhà người quen cũ Phố quen người cũ đi rồi Vườn xưa nẫu cánh hoa rơi cuối rào Chẳng còn gì để xôn xao Phải trời biết thế hôm nào cũng mưa Em đến Em đến thu vừa chín Còn hạ bỗng heo may Rối rít lời lá gió Trăng muộn anh ban ngày! Tế Hanh Sóng Biển một bên em một bên Ta đi trên bãi cát êm đềm Thân buông theo gió, hồn theo mộng Sóng biển vào anh với sóng em Trần Kim Hoa Nẻo đường xưa Hết một thời lòng yêu như thác trắng Nẻo đường xưa về lại chỉ mình em Người như gió như mây như ánh sáng Ta như trăng lặng lẽ đứng bên ghềnh Nguyễn Bích Hạnh Không đề Buồn của mùa thu cũ Chợt rụng vào heo may Người đi sao đi mãi? Tàn sương rơi rụng đầy...! Đặng Thị Vân Hằng Tiếc nhớ Chẳng còn gì níu giữ nữa đâu em Mùa hạ qua đi phượng cũng tàn đốm lửa Ve cuối mùa kêu than từng góc phố Bằng lăng nhạt nhòa, sắc tím ngẩn ngơ Chính Hữu Thơ tình bốn câu Nửa đêm em thức dậy Nghe ngọn gió phương này thổi sang phương ấy Đấy là hồn anh đang thở đêm đêm Đi giữa đất trời, đến hát với em 1963 Tiếng ngân (Nhớ một thời niên thiếu) Không nói ấy là đã nói Tiếng đàn im bặt càng nghe tiếng ngân? Khi yêu lặng câm Ấy là yêu mãi. Cô gái công binh Trường Sơn Chỉ mái tóc em là xanh Trên ngọn đèo cháy rụi Trong tiếng đạn bom dữ dội Chỉ tên các em là nghe dìu dặt hiền lành Vũ Tuyên Hoàng Nhớ mặt trời … Dưới vầng mặt trời anh có em Nắng trời là nắng của con tim Chẳng bao giờ lạnh, em yêu dấu Phương xa anh nhớ mặt trời em Nguyễn Thanh Huyền Vô đề Em chải tóc bên thềm Gió lẫn vào hương vối Ta nhìn nhau lặng yên Mà nghe lòng bão nổi Thanh Huyền Vô đề Đời, sao khi muốn sang sông Tình, sao vắng lặng khi không có đò Yêu, sao chín đợi mười chờ Buồn, sao đắng những hẹn hò gió bay Hoa Hãy cứ là hoa Giữa muôn ngàn lá Xin đừng là quả Lòng anh xót xa!... Trương Nam Hương Tứ tuyệt (Tặng H) 1. Anh như thể cành đào khơ khấc Tình gặp mùa nụ em mới òa Xa em mùa khác là cô độc Anh khỏa buồn đi nảy lá ra 2. Gửi anh một chút se se lạnh Anh nhớ Hồ Tây đến nghẹn lòng Anh nhớ về em mà bạc tóc Mưa phùn Hà Nội nhắc em không? Lương Hữu Trăng tuyết Không độ mà rằm vẫn nhớ trăng Tuyết đem huyền ảo tới Cao Bằng Hiếm đêm biên ải thơm mùi sữa Em thức cùng anh lấy nửa vầng Độc mộc Mười hai bến nước, bến Đào Viên Sót lại chiều sông một dáng thuyền Độc mộc chèo em khua lẻ mái Bờ anh nghiêng ngả bóng trăng liềm. Đỗ Hoàng Giã từ Thế là cô gái ấy Giã từ không nói chi Ngày ngày tôi chỉ thấy Gió buồn mang nắng đi Lê Thị Phương Hiền Chưa ngỏ Một bông hoa chưa nở Thì chẳng bao giờ tàn Một tình yêu chưa ngỏ Còn mãi với thời gian Phạm Viết Hoàng Mưa Một lần mắt thấy nhau Đã lòng chia sẻ nỗi đau với người Trái tim mở đón một người Để thương để nhớ khi trời đổ mưa Trần Thu Hằng Chia Tôi người còn chút của chung Đem ra chia nốt hai phần đều nhau Cho người chọn trước, tôi sau Vui người lấy cả, nỗi đau tôi giành. Nguyên Hùng Ngày mưa bão Bầu trời giận ai mà giấu sắc trong xanh Cho mặt đất ngậm ngùi trong nước mắt Em của anh - nắng vui, sao nỡ tắt Để hồn này buồn lặng giữa âm u? Nhớ Đò qua sông, mỗi người một ngả Anh ra đi ngược dòng sông nhớ Bến đêm nào hai đứa thức canh thâu Không bức tường con che chở nụ hôn đầu...

Các file đính kèm theo tài liệu này:

  • doctho_tinh_4_cau.doc